CHIẾN THẦN - Trang 353

Người đầu tiên chạy đến chỗ lồng giam chính là Đại Võ với vẻ mặt kích

động. “Đội trưởng!” Gã bán thú cường tráng nhìn thấy những vết thương
của Hứa Mộ Triều thì gần như phát khóc, sau đó cẩn thận cởi xiềng xích ra
cho cô.

Theo sau hắn là một sĩ quan người thú trung niên. Không biết có phải là

ảo giác hay không mà Hứa Mộ Triều cảm thấy, mới có mấy ngày không
gặp, trông người đó đã già đi cả chục tuổi.

Nhìn thấy Hứa Mộ Triều, y tỏ vẻ bi thương mà áy náy. “Xin cô tha thứ

cho sự bất tài của tôi.”

“Đội trưởng Mộ Đạt… Thấy anh còn sống thế này là tôi mừng lắm rồi!”

Hứa Mộ Triều nằm trong lòng Đại Võ, không khỏi vui mừng.

Ánh mặt trời bên ngoài lồng giam rực rỡ đến chói mắt, đã nhiều ngày

Hứa Mộ Triều không được nhìn thấy mặt trời nên lúc này có chút choáng
váng. Cô lấy lại bình tĩnh, chợt nhìn thấy đội quân zombie nãy giờ vẫn đang
im lặng nhìn mình.

“Chúng tôi phụng mệnh Tư lệnh đến đây để cứu viện. Ngài tư lệnh nói,

cô hãy bảo trọng.” Gã zombie chỉ huy cung kính nói.

Hứa Mộ Triều cảm kích nói: “Tư lệnh của các anh vẫn khỏe chứ?”

Gã zombie nhìn Hứa Mộ Triều, tựa hồ không biết phải trả lời câu hỏi này

thế nào.

Hứa Mộ Triều để ý thấy phía trước còn có binh lính loài người nên cũng

không tiện hỏi nhiều, liền nói với đám zombie: “Cảm ơn mọi người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.