CHIẾN THẦN - Trang 420

cũng khiến không ít thanh niên loài người cảm thấy hứng thú.

Tối nay là bữa tiệc đầy tháng con gái ngài Thị trưởng, những người có

máu mặt trong thành phố đều đến dự. Hứa Mộ Triều mặc một bộ váy đỏ,
cầm ly rượu trong tay, đứng trên ban công lộng gió, vây quanh là sáu cậu
ấm.

“Mộ Triều, tôi có nuôi vài con ngựa tốt ở thành Tây, Chủ nhật này cô có

hứng thú đi xem không?” Cậu ba nhà họ Phùng giàu có nhất thành phố tươi
cười rạng rỡ như cây ngọc đón gió.

“Được!” Hứa Mộ Triều mỉm cười, gật đầu.

Con trai hiệu trưởng trường Đại học Đế đô – cậu hai nhà họ Tiết – cũng

là một thanh niên anh tuấn, đã sớm quen thân với Hứa Mộ Triều, liếc nhìn
Phùng công tử, nói: “Chỉ mời cô ấy thôi sao? Cậu làm thế mà được à?”

Phùng công tử cười lớn, ôm lấy vai Tiết công tử. “Mấy con ngựa của tôi

rất hung dữ, Mộ Triều là cao thủ, dĩ nhiên là không thành vấn đề. Còn anh...
văn nhã đầy mình như thế, liệu có thuần phục nổi chúng không?”

Tiết công tử cũng cười, đấm khẽ vào ngực anh chàng họ Phùng một cái.

Một thanh niên khác cũng cười, nói: “Nói mới nhớ, tôi muốn hỏi câu này,
Mộ Triều đừng cảm thấy bị xúc phạm nhé... Mặc dù ai cũng biết cô là người
thú, nhưng không rõ lúc cô biến thân thì hình dạng thế nào, thật đúng là
khiến người ta cảm thấy rất hiếu kì. Hôm nào cô có thể biến hình cho chúng
tôi xem một chút được không?”

Những người khác nghe thấy vậy thì đều sửng sốt, nhìn về phía Hứa Mộ

Triều. Ngay cả hai người Tiết, Phùng cũng nơm nớp sợ cô sẽ nổi giận.
Nhưng nói thật, bọn họ cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với lời đề nghị
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.