CHIẾN THẦN - Trang 422

Tống công tử nhìn Hứa Mộ Triều. “Đây là tin tức bí mật mà cha tôi biết

được. Toàn bộ đế đô, ai ai cũng biết Mộ Triều là người anh hùng của thú
tộc, tin tức như thế, tôi đương nhiên phải nói cho cô ấy biết.”

Hứa Mộ Triều thu lại nụ cười, lạnh lùng hỏi: “Nô lệ cho quý tộc ư?”

Tống công tử gật đầu. “Ít nhất phải có tới một nghìn người thú. Không ai

ép buộc họ, là bọn họ tự nguyện, như vậy cũng không cần đi lính nữa. Làm
nô lệ cho quý tộc, đãi ngộ còn tốt hơn thú binh thông thường rất nhiều.
Nguyên soái đã ban cho thú tộc nhân quyền, nhưng chính thú tộc lại không
cần, ha ha, xem chừng ngài Nguyên soái sẽ rất đau đầu đây.” Hắn cười rồi
nâng ly rượu lên. “Mộ Triều, tôi nói cho cô biết tin tức quan trọng như vậy,
cô nể mặt uống với tôi một li, được chứ?”

Hứa Mộ Triều nâng li rượu lên, uống một hơi cạn sạch rồi nói: “Các vị,

tôi xin lỗi không thể ở lại tiếp các vị được.”

Cô dễ dàng tìm được Cố Linh trong đám người thượng lưu. Cố Linh lại

có vẻ không biết gì. “Nô lệ người thú gì cơ. Tôi chưa từng nghe nói. Ai nói
cho cô biết chuyện này?”

“Cậu hai của Thứ trưởng Tống ở Bộ Công nghiệp, người này có gì đó là

lạ.”

Cố Linh bật cười. “Năm ngoái, anh trai người ta đã chết dưới tay cô, cô

quên rồi sao? Chính là Tống Huyên đó.”

Hứa Mộ Triều nhất thời trầm tư, sau đó nhớ ra người Cố Linh vừa nói tới

là ai. Năm đó, lần đầu tiên đụng độ Quan Duy Lăng chính là vì việc Tống
Huyên tàn sát thú binh. Tên sĩ quan trắng trẻo, lúc nào cũng thâm trầm đó...
chẳng trách cô lại thấy cậu hai Tống quen mặt như vậy. Thì ra là thế, anh ta
cố ý nhắc tới chuyện nô lệ thú tộc chính là muốn làm nhục cô sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.