CHIẾN THẦN - Trang 426

Cô quay lại tiệc rượu. Vài vị công tử nhìn thấy cô thì lại hào hứng sáp

đến. Bọn họ coi như cũng có nghĩa khí, tươi cười giới thiệu cô với vài quan
chức. Việc này khiến tâm trạng cô vui vẻ hơn, vì thế lại uống thêm vài li.
Chỉ có Tống công tử thấy cô vẫn bình tĩnh như thường thì có chút âm trầm.
Thế nhưng khi hắn vô duyên vô cớ “ngã” xuống bể bơi, toàn thân ướt như
chuột lột, lại vô duyên vô cớ “nhào” vào bụi cây, cả người dính đầy lá cây,
gai nhọn thì sắc mặt âm trầm của hắn lập tức tan thành mây khói, chỉ còn lại
vẻ nhếch nhác không sao chịu nổi. Lúc ấy Hứa Mộ Triều đang quay lưng về
phía hắn, lịch sự mà thùy mị mỉm cười, nâng li mời các quan viên mới
quen.

Lúc cô chuẩn bị rời đi, tên Tống công tử kia đi ngang qua chỗ cô, ánh

mắt có vẻ hậm hực. Cô cảm thấy thật nực cười. Chuyện người thú làm nô lệ
không thể khiến cô nổi điên mà thất thố nên Tống công tử không cam lòng
sao?

Thế nhưng khi đến dinh thự nhà họ Cố, phấn khởi bước vào “phòng làm

việc của A Lệ”, cô mới hiểu ra. Chỉ mới uống có mười li rượu vang mà lại
say đến mức này ư? Chắc hẳn anh chàng họ Tống kia đã bỏ thuốc vào rượu
của cô rồi... May mà sức đề kháng của cơ thể cô mạnh hơn người thường
nên không bị thất thố ở tiệc rượu. Anh chàng họ Tống chắc là thất vọng lắm
đây.

Cũng may chỉ có “A Lệ” nhìn thấy cô say.

Cô mỉm cười gật đầu, nhìn thấy cậu thiếu niên tuấn tú đứng trước giá

sách khẽ nhíu mày xoay người lại.

“Dạo này, cậu... càng ngày càng ra dáng đấy.” Cô cúi xuống, tháo đôi

giày cao gót ra, tiện tay quăng về phía sau, nghe “cộp” một tiếng, thế mà lại
khiến tinh thần cô hưng phấn hơn, nhìn “A Lệ” ra vẻ nghiêm túc mà cũng
cảm thấy rất đáng yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.