CHIẾN THẦN - Trang 482

vẫn thấy khay đồ ăn đặt nguyên chỗ cũ, thức ăn đã nguội ngắt. Cô gái này
suốt ngày đến thư phòng của Nguyên soái, cô nam quả nữ ở chung lâu như
vậy... Câu hỏi của cô chẳng lẽ muốn ám chỉ mình nên chuẩn bị một bữa ăn
khuya sao?

Sau một hồi cân nhắc, người hầu nhìn phòng ngủ của Nguyên soái vẫn

còn sáng đèn, liền bưng một phần ăn khuya, gõ cửa tiến vào.

Quả nhiên Nguyên soái vẫn chưa nghỉ ngơi, nhìn thấy khay đồ ăn trên

tay người hầu, anh thản nhiên nói: “Tôi không đói.”

Người hầu do dự một lúc rồi nói: “Thưa... là Thượng tá Hứa Mộ Triều

sai thuộc hạ mang tới cho ngài.”

Nguyên soái lúc này mới ngẩng đầu, ánh mắt dừng lại ở khay đồ ăn trên

tay người hầu.

Người hầu khẽ thở phào một hơi, có vẻ như nhắc tới Thượng tá Hứa,

phản ứng của Nguyên soái liền thay đổi hẳn, chắc anh sẽ chịu ăn khuya.
Vậy thì tốt quá, sau này cứ nhờ cô khuyên Nguyên soái chịu khó ăn uống...

Nhưng Nguyên soái lại cúi xuống, dán mắt vào bản báo cáo.

Người hầu cận chẳng biết làm thế nào mới phải.

“Cô ấy kêu cậu đưa thì cậu liền đưa sao? Cậu là người hầu của ai? Muốn

đưa thì đưa cho cô ấy. Tôi không ăn, cậu đem ra ngoài đi.” Nguyên soái nói
mà không hề ngẩng đầu lên.

Người hầu vừa sầu não vừa sợ hãi, rời khỏi phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.