CHIẾN THẦN - Trang 552

tập trung vào công việc, dáng ngồi thẳng lưng nghiêm túc, lúc nhìn thấy
Tiểu Bạch, hàng lông mày đen rậm khẽ cau lại…

Hứa Mộ Triều bỗng có một cảm giác khó tả.

Cô chợt hiểu được hàm ý trong câu nói của Cố Triệt.

Người hầu mà anh phái đi theo cô và Thẩm Mặc Sơ, người hằng ngày

chỉ biết răm rắp nghe lời đó, hóa ra cũng là một cao thủ, dù đứng ở một cự
li xa nhưng vẫn có thể nghe thấy rõ ràng từng lời nói của hai người, tất
nhiên sau đó cũng hồi báo lại với Cố Triệt không sót một chữ. Thế nên Cố
Triệt mới nói, người có quyền suy xét là anh, chứ không phải là cô. Bởi vì
bản thân cô từ lâu đã như một tờ ngân phiếu được giao vào tay Cố Nguyên
soái, cho nên, việc Thẩm Mặc Sơ muốn tới đón, đừng tưởng rằng cô có thể
tự do quyết định.

Hứa Mộ Triều đột nhiên có cảm giác, bất kể là Cố Triệt hay là Thẩm

Mặc Sơ, trong chuyện này đều có những điểm khiến người khác chán ghét.

Bao năm qua, dù gì trong thú tộc, cô cũng giữ quyền cao chức trọng, tự

do tự tại. Nhưng hết lần này đến lần khác, cô luôn bị kìm kẹp giữa hai
người đàn ông này, bất kể xuất phát từ lợi ích hay tình cảm, bọn họ đều có
quyền hơn cô, binh lực cũng mạnh hơn. Không những thế, khả năng chiến
đấu của bọn họ cũng hơn hẳn cô.

Cô quyết định, lúc này phải lấy chiến sự làm trọng. Loài người và

zombie đã kết thành liên minh, thắng lợi sẽ không còn xa nữa. Sau này,
cùng lắm thì cô rời xa hai người đàn ông này, Hứa Mộ Triều cô đánh không
lại bọn họ nhưng chẳng lẽ lại không biết chạy trốn hay sao ? Đừng ai nghĩ
đến chuyện ép buộc cô, cho dù là thể xác hay tình cảm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.