CHIẾN THẦN - Trang 550

Hứa Mộ Triều ngây ngốc rời khỏi thư phòng, tinh thần vẫn có chút

không yên sau những lời Cố Triệt nói. Mới đi được vài bước, cô lại chạm
mặt Tạ Mẫn Hồng đang vội vã đi tới.

“Không phải anh cần đi…” Cô ngạc nhiên hỏi.

“Đã sắp xếp xong cả rồi. Nửa tiếng nữa tôi sẽ bay về đế đô.” Đôi mắt

đầy vẻ phấn chấn của anh ta chăm chú nhìn cô trong chốc lát. “Hứa Mộ
Triều, cô có rảnh để tiễn tôi một đoạn không?”

Hứa Mộ Triều cảm thấy thật kì lạ, cô và Tạ Mẫn Hồng cũng thường

xuyên gặp mặt nhưng hôm nay là lần đầu tiên anh ta muốn cô tiễn chân.
Chắc hẳn anh ta có lời muốn nói với cô.

Mới vừa xuống dưới lầu, thấy xung quanh tương đối vắng vẻ, Tạ Mẫn

Hồng không kìm được thẳng thắn hỏi: “Xin thứ cho tôi nói thẳng. Cô thực
sự là người yêu của vua zombie sao?”

Hứa Mộ Triều giật mình, quay sang nhìn anh ta: “Không phải đâu.”

Tạ Mẫn Hồng nhìn thẳng vào mắt cô, thấy thần sắc của cô vẫn rất thản

nhiên thì cười gian xảo, chỉ vào cổ cô, nói: “Không phải là người yêu mà
mang cái dấu đỏ này chạy khắp nơi sao? Cả cái căn cứ này, có tên sĩ quan
nào dám động đến cô? Đương nhiên là chỉ có hắn ta thôi.”

Hứa Mộ Triều lập tức hiểu ra, bất giác sờ lên cổ mình, thầm nghĩ: Thôi

xong, nhất định là dấu vết nụ hôn của Thẩm Mặc Sơ để lại. Lúc đó bị anh ta
ôm chặt vào lòng, thẹn quá hóa giận nên cô không để ý đến chuyện này.
Nghĩ đến chuyện mình cứ thế xông thẳng vào thư phòng của Nguyên soái
và ánh mắt của anh… Hứa Mộ Triều đột nhiên cảm thấy đau đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.