CHIẾN THẦN - Trang 581

phòng ngay, nghe nói đến giờ vẫn chưa dậy. Tôi nghĩ chắc là cô ấy quá mệt
mỏi nên dặn cảnh vệ đừng quấy rầy cô ấy.”

Nguyên soái khẽ gật đầu, cúi xuống nhìn khay đồ ăn trong tay người hầu.

Người hầu lập tức nói: “Lúc nào cô ấy thức dậy sẽ có người mang đồ ăn
đến cho cô ấy ngay.”

Nguyên soái nhìn người hầu do chính tay cha mình cẩn trọng lựa chọn,

đã ở bên anh từ lúc anh còn nhỏ xíu, khẽ khàng cất lời: “Có phải sự quan
tâm của tôi dành cho cô ấy đã vượt quá giới hạn của cấp trên đối với cấp
dưới rồi không?”

Người hầu lắc đầu, nói: “Mọi chuyện Nguyên soái làm đều không hề

vượt quá giới hạn.”

Nguyên soái không nói thêm gì nữa, chỉ lẳng lặng nhìn cánh cửa sổ đang

đóng chặt phía xa xa. Cánh cửa bị tuyết phủ trắng xóa, hoa văn điêu khắc
trên đó cũng hết sức đơn giản, thế nhưng dưới màn mưa tuyết dày đặc lại
trở nên vô cùng sinh động.

Một lúc sau, người hầu đang chuẩn bị lui ra ngoài, lại nghe thấy Nguyên

soái khẽ lẩm bẩm: “Nên làm như thế nào đây?”

Đối lập với tiết trời lạnh giá bên ngoài cửa sổ là những màn nóng bỏng

bên trong phòng ngủ của Hứa Mộ Triều.

Lúc này đã là chín giờ tối, vậy là đã mười tám tiếng trôi qua.

Cho dù có sức chiến đấu đứng đầu thú tộc nhưng Hứa Mộ Triều vẫn cảm

thấy mệt mỏi không sao chịu nổi. Còn vua zombie thì vẫn tràn trề sinh lực,
không có chút uể oải, rã rời. Trong lúc Hứa Mộ Triều nằm nghỉ, anh ta yên
lặng chăm chú ngắm nhìn cô, hít hà mái tóc và thưởng thức mùi thơm từ cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.