CHIẾN THẦN - Trang 584

Anh đi tới, ngồi xuống trước bàn làm việc. Tiểu Bạch mỗi lần thấy cô tới

là lại vui mừng chạy đến, không hiểu sao hôm nay nhác thấy bóng cô là nó
liền chui tọt vào gầm sô pha, không thấy bò ra nữa.

Cô cụp mắt xuống, khẽ khàng để mấy món ăn trông rất bắt mắt lên bàn

làm việc cùa anh. Khi cô xoay người, để bát cháo dinh dưỡng nóng hổi
xuống trước mặt anh, anh liền nhìn thấy những ngón tay nhỏ nhắn, trắng
như ngọc của cô nổi bật trên chiếc bát sứ men xanh, mái tóc đen dài, mềm
mại cũng phất qua bờ vai anh.

Hứa Mộ Triều không hề biết, thế giới của Cố Nguyên soái, trong khoảnh

khắc đó đã dừng lại trong một giây.

Anh yên lặng giơ tay lên, đợi cô buông chiếc bát ra liền nhẹ nhàng nắm

lấy những ngón tay mềm mại như đang cố tình trêu đùa người ta trong bóng
đêm. Anh ngước đôi mắt đen láy, thâm trầm nhìn khuôn mặt gần trong gang
tấc của cô. Trong mắt vị thống lĩnh loài người, lần đầu tiên vì một cô gái mà
lộ ra thần thái kiên định như vậy.

Đúng vậy, anh không biết dùng lời lẽ để bày tỏ, cũng chẳng đủ đa tình để

ngả ngớn trêu đùa cô, đối với Cố Nguyên soái – người từng bước qua cửa
tử nghìn vạn lần – động tác này đã được coi là quá giới hạn. Cùng với sự
kiên định của anh, những ngón tay trắng trẻo cũng giữ chặt lấy bàn tay cô,
giống như một lời tuyên ngôn mơ hồ mà vô cùng vững chãi.

Mà cơ thể của cô cũng khẽ run lên dưới sự đụng chạm của anh. Cô cụp

mắt xuống, giấu đi những cảm xúc kì lạ dưới hàng mi cong dài.

“Anh ăn chút gì đi.” Cô thấp giọng nói, như thể ngượng ngùng, lại có

chút căng thẳng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.