CHIẾN THẦN - Trang 640

“Đại Võ, dẫn bộ binh xung phong đoạt thành!”

Đối lập với tình hình chiến đấu ác liệt hiển hiện trong kính viễn vọng là

tiếng ra lệnh hào sảng, dứt khoát phát ra từ hệ thống thông tin chỉ huy ở
phía sau chiến địa. Trong tiếng nổ vang rền của bom đạn, giọng nói đó tựa
hồ một dòng suối thanh mát, tạo cho người nghe một cảm giác vững vàng,
đáng tin cậy.

Hai tiếng đồng hồ sau.

Hứa Mộ Triều đặt ống nghe điện thoại xuống, rời khỏi kính viễn vọng,

uể oải ngả người xuống chiếc ghế lớn.

Phù… Mệt mỏi quá! Cũng may là thành quả không đến nỗi tồi.

Khóe miệng cô chậm rãi cong lên. Hứa Mộ Triều bây giờ không còn là

một kẻ vừa nghe thấy nơi đâu có chiến tranh ác liệt là lập tức điên cuồng
xung phong ra trận, cũng không còn là người chỉ huy nhiệt tình, hiếu thắng
nữa. Cô cũng chẳng tự nhận mình là một thiên tài quân sự, thế nhưng hiện
giờ tất cả chiến dịch mà cô chỉ huy đều ở trong tình thế “thắng thì nhiều mà
bại thì ít.”

“Thưa Tư lệnh! Tư lệnh Tiết và Thiếu tá Quan đã đến.” Giọng nói của

cảnh vệ ở ngoài cửa truyền vào từ hệ thống thông tin.

“Mời bọn họ vào.”

Ngay sau đó, cảnh cửa phòng bị đẩy ra. Phía sau viên Tư lệnh trung niên

cường tráng là bóng dáng anh tuấn, lãng tử của Quan Duy Lăng. Hai người
nhìn thấy Hứa Mộ Triều thì đều mỉm cười, gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.