CHIẾN THẦN - Trang 650

“Gần đây, đội trưởng chưa lúc nào có một giấc ngủ trọn vẹn cả.” Đại Võ

ngồi ở ghế phụ lái khoanh tay nói. “Thú tộc chúng tôi khi đau khổ vì tình
thì thường đáng thương như vậy đấy…”

“Câm miệng!” Hứa Mộ Triều chợt nói với giọng hết sức tỉnh táo, lúc này

cô mới ngồi thẳng người dậy, mở to đôi mắt màu xanh lục nhìn ra phía
ngoài cửa sổ.

Ô tô chạy băng băng trên đường đã ba tiếng đồng hồ. Còn hai tiếng nữa

mới đến sân bay quân dụng gần nhất. Đội của bọn họ đi chuyến này tổng
cộng gồm tám chiếc xe, ngoài chiếc xe này chỉ có ba người họ ra thì trên
những chiếc xe khác là mấy chục binh sĩ đều thuộc đội cảnh vệ của Quan
Duy Lăng và Hứa Mộ Triều.

Bởi vì chiến tranh nên đường cao tốc thường bị không kích, bọn họ chỉ

có thể chạy trên đường cái thông thường. Hai bên đường là những cánh
đồng màu mỡ xanh mướt. Lãnh thổ của loài người luôn là nơi màu mỡ, phì
nhiêu như vậy.

“Dừng xe!” Hứa Mộ Triều đột nhiên cất tiếng.

Quan Duy Lăng mặc dù rất kinh ngạc nhưng vẫn nhấn nút truyền tin.

Tám chiếc xe đồng thời dừng lại.

Hứa Mộ Triều ngước mắt nhìn anh ta. “Có anh ta.”

“Sao có thể như vậy được chứ? Đây là lãnh thổ của chúng ta kia mà.”

Quan Duy Lăng lập tức đề cao cảnh giác, nhìn ngó xung quanh, nhưng chỉ
thấy phía cuối cánh đồng là một rừng cây bát ngát, sâu thăm thẳm.

Hứa Mộ Triều nói với giọng chắc nịch: “Tôi ngửi thấy mùi của bọn

chúng. Lập tức cho xe quay lại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.