CHIẾN THẦN - Trang 648

Minh Hoằng lại làm như thể không nghe thấy những lời của Thẩm Mặc

Sơ, ngước đôi mắt đỏ ngầu quan sát sắc mặt của anh ta một lượt rồi đột
nhiên hỏi: “Anh yêu cô ta sao? Tôi lấy thân phận là đồng minh của chủ
nhân anh để mạo muội hỏi anh câu này đấy.”

Vua zombie trầm mặc giây lát rồi đáp: “Tôi nghĩ là tôi yêu cô ấy.”

Minh Hoằng nghe thấy vậy thì im lặng.

Một lát sau, Minh Hoằng mới nói: “Yêu là cảm giác như thế nào? Một

zombie cũng biết yêu, thế mà tôi lại không biết.”

Vua zombie lẳng lặng ngước nhiền những đám mây lững lờ trôi trên bầu

trời, chậm rãi nói: “Tình yêu đã có lúc là niềm hi vọng ấm áp, còn hiện tại,
yêu lại là một cảm giác đau thấu tận xương tủy.”

“Hi vọng ấm áp? Đau thấu tận xương tủy?” Minh Hoằng nhìn Thẩm Mặc

Sơ bằng ánh mắt khó hiểu. “Đường đường là vua zombie mà lại có thể thốt
ra những lời này ư? Đây thực sự là cảm giác mà Hứa Mộ Triều đã mang tới
cho anh sao?”

“… Phải”

Minh Hoằng đứng lên, tựa hồ nhớ ra điều gì đó, ánh mắt ngời sáng một

cách kì lạ. “Cô gái đó khiến tôi cảm thấy hết sức thú vị, nhưng lại không
chịu nghe lời. Tôi rất muốn khống chế cô ta, thế nhưng hết lần này đến lần
khác cô ta đều trốn thoát.”

Vua zombie ngẩng đầu lên. “Anh không xứng với cô ấy.”

Ánh mắt Minh Hoằng đột nhiên trầm hẳn xuống. “Vậy sao? Tôi đã thỏa

thuận với chính phủ loài người, đổi mười thành trì lấy một mình cô ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.