CHIẾN THẦN - Trang 647

Minh Hoằng ngồi xuống tảng đá bên cạnh, nói: “Thật ra Huggins bây giờ

cũng chỉ là thứ bỏ đi mà thôi.”

“Tôi biết, nhưng tôi vẫn trung thành với ngài ấy như cũ.”

“… Ái chà, anh thật là thú vị đấy!” Minh Hoằng nhìn mặt trời từ từ nhô

lên sau ngọn núi phía xa xa, ánh mắt đột nhiên trở nên thâm sâu khó lường.
“Cố Triệt giờ đã thành phế nhân, dựa vào binh lực của chúng ta, nếu phối
hợp ăn ý một chút thì sẽ nhanh chóng đánh tới đế đô thôi. Thế nhưng cái tên
Huggins ngu xuẩn kia, đã dựa vào chúng ta để có được địa bàn rồi mà việc
đầu tiên hắn làm khi chiếm được thành lại là tìm người đẹp để vui thú. Bị
hắn làm cho liên lụy thì đến ngày nào chúng ta mới có thể khiền cho lũ loài
người diệt vong được đây?”

Vua zombie vẫn chỉ trầm mặc.

“Không nói chuyện này nữa… Ban nãy anh đang nghĩ tới Hứa Mộ Triều,

có phải không?” Minh Hoằng nho nhã mỉm cười, hỏi.

Vua zombie ngước mắt nhìn hắn, không thèm đáp lời.

Minh Hoằng bật cười. “Thật vậy sao? Ngay đến cả tính người còn không

có, vậy mà vẫn còn tơ tưởng đến một người phụ nữ. Lẽ nào cô ta thực sự là
người yêu của anh? Tôi đã biết ngay từ đâu mà, ngày đó, anh cướp cô ta từ
tay tôi, quả nhiên là có vấn đề.”

Vua zombie nói với giọng lạnh lùng, vô tình: “Cô ấy không màng tới

sống chết để bảo vệ Cố Triệt. Lần sau gặp lại, tôi nhất định sẽ giết chết cô
ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.