CHIẾN THẦN - Trang 664

Hơn nữa… Nếu như anh thực sự tỉnh lại, chưa kịp hồi phục đã phải

đương đầu với kẻ địch hùng mạnh, gánh vác trọng trách quốc gia, không
biết anh có gắng gượng được không? Với tính cách lạnh lùng, nghiêm nghị
của anh, sao có thể để người ta uy hiếp được? Cho dù anh thật lòng thích cô
đi chăng nữa thì liệu anh có vì đại nghiệp của loài người và thú tộc mà hi
sinh cô không?

Cô thở dài, quyết định không nghĩ tới những chuyện phù phiếm này nữa.

Rời khỏi đế đô đã nửa năm, nỗi nhớ nhung dành cho Cố Triệt ban đầu thì
nồng đượm như rượu Mao Đài, đến hôm nay, hương vị đó chỉ còn thơm
ngọt, dịu nhẹ như rượu gạo, cũng ổn định và không còn quấy nhiễu tâm hồn
cô nhiều như trước nữa.

Chưa đến buổi trưa, trong khi Hứa Mộ Triều còn đang xem vài tài liệu

liên quan đến quy trình công nghệ sản xuất người máy thì Minh Hoằng đã
trở về. Dáng dấp anh tuấn, vẻ mặt dịu dàng, trông hắn chẳng khác nào một
người đàn ông bình thường đang nóng lòng muốn về nhà gặp vợ.

Hắn đến gần cô, lồng ngực vững chãi dần dần kề sát, rồi hắn khẽ đặt một

nụ hôn lên trán cô.

Hứa Mộ Triều cố sức gạt bỏ cảm giác kì quái đang dâng tràn trong lòng

mình, bình tĩnh nói: “Hôm nay anh không bận việc gì à… A!” Chưa kịp nói
hết câu, cả người cô đã bị hắn kéo tới, ôm vào lòng.

Hắn ôm cô tới ngồi xuống trước bàn làm việc rồi đặt cô lên đùi mình.

“Công việc bề bộn lắm.” Hắn nói. “Còn một cuộc họp nữa.”

“…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.