CHIẾN THẦN - Trang 663

Minh Hoẳng đúng là rất biết giữ lời hứa, không cải tạo, cũng không làm

vấy bẩn cơ thể cô. Hắn chỉ hơi biến thái, chiều chuộng cô quá mức, đồng
thời cũng muốn cô chiều chuộng lại hắn như vậy. Điều này khiến Hứa Mộ
Triều có cảm giác giống như lúc mới đầu ra trận, nửa căng thẳng nửa háo
hức.

Suy nghĩ của hắn quả thật rất kì quặc, thế nhưng khi ngẫm nghĩ một cách

kĩ lưỡng, Hứa Mộ Triều lại không thấy kì quặc nữa. Cái tên Minh Hoằng
này, ngày trước thì lúc nào cũng thích làm theo ý mình, luôn kiêu ngạo theo
đuổi sự hoàn mĩ của người máy, giờ lại có hứng thú học hỏi về tình yêu,
trong lòng hắn, việc này chắc hẳn quan trọng ngang ngửa với việc san bằng
đại lục, vì thế hắn mới làm ra chuyện hoang đường như đích thân xâm nhập
lãnh thổ loài người, đổi mười thành trì lấy một mình cô. Mà cũng do trước
đây Hứa Mộ Triều xui xẻo chọc vào hắn, thế nên bây giờ việc cô trở thành
người đầu tiên mà hắn muốn luyện tập chuyện yêu đương cũng không có gì
là lạ.

Minh Hoằng càng biến thái thì cô lại càng thấy mình gặp họa được phúc.

Thế nhưng chuỗi ngày này đến khi nào mới có thể kết thúc đây? Chiến
tranh còn rất dài, trông cậy vào việc có người xâm nhập thủ phủ của người
máy để cứu cô là điều hoàn toàn không tưởng. Rồi nhỡ ngày nào đó, Minh
Hoằng cảm thấy “tình yêu” của hai người đã đạt đến giai đoạn linh hồn và
thể xác cùng hòa chung một nhịp, đưa ra yêu cầu tiến thêm một bước thì cô
biết phải làm thế nào đây?

“A Triệt, anh bảo em phải làm thế nào đây?”

Quan Duy Lăng nói, ngón tay của anh đã cử động được rồi, cô rất muốn

trở về gặp anh, nhưng lại bị nhốt ở đây, giống như một người tàn phế vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.