CHIẾN THẦN - Trang 661

“Chào buổi sáng, Mộ Triều.” Đôi mắt màu đỏ của hắn vẫn nhìn cô chằm

chằm.

“Chào buổi sáng, Minh Hoằng.” Cô nằm trong lòng hắn, không khỏi thở

dài chán nản, rướn cổ lên, mà hắn cũng rất phối hợp cúi đầu xuống, để cô
đặt một nụ hôn nhẹ lên trán mình.

Ngày nào cũng có một nụ hôn chào buổi sáng là yêu cầu đầu tiên mà

Minh Hoằng đặt ra cho cô. Một yêu cầu ngây thơ mà đơn giản ngoài sức
tưởng tượng. Hứa Mộ Triều lúc này đã là cá nằm trên thớt, tuyệt đối không
thể vì một nụ hôn mà chọc tức tên Minh Hoằng “điên điên khùng khùng”
này được.

Minh Hoằng nhận được nụ hôn thì có vẻ rất vừa lòng thỏa dạ, nhưng có

lẽ vẻ mặt này cũng chỉ là “mô phỏng” mà thôi. Hắn đứng lên, cơ thể đẹp tựa
một tác phẩm nghệ thuật tinh xảo dưới ánh mặt trời. Hứa Mộ Triều ngoan
ngoãn giúp hắn mặc bộ quân phục màu xanh lam thơm tho, phẳng phiu vào
rồi cẩn thận chỉnh lại cổ áo và vành nón lính cho hắn. Xong xuôi, hắn khẽ
nắm lấy những ngón tay thon dài, mềm mại của cô, đưa lên môi, hôn phớt
một cái.

Phải thật nhẫn nại… Hứa Mộ Triều có kìm nén cảm xúc, im lặng nhìn

hắn, không biết hôm nay hắn lại định giở trò gì nữa đây?

Quả nhiên, ngay sau đó, Minh Hoằng lấy từ trong túi áo ra một cái hộp

nhỏ, mở nắp, vật bên trong sáng lấp lánh đến mức khiến người ta không
khỏi lóa mắt.

“Năm mươi năm trước, trong số những lễ vật cầu hòa mà Cố thị tặng cho

zombie, sợi dây chuyền kim cương này là quý giá nhất.” Hắn lấy sợi dây
chuyền ra khỏi hộp, ra lệnh: “Em đeo vào đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.