CHIẾN THẦN - Trang 672

Bốn người nhất thời yên lặng, không biết phải nói gì. Hứa Mộ Triều nhìn

Thẩm Mặc Sơ, vẻ mặt u ám cùng ánh mắt nóng rực của anh ta khiến tâm trí
của cô bỗng nhiên rối như tơ vò.

Cái đêm si mê triền miên không dứt ấy giống như một giấc mộng ngày

lại ngày khắc sâu, không cách nào xóa đi được. Mà những lời vua zombie
nói với cô lúc đó vẫn in hằn trong tâm trí, tha thiết mà chân tình. Lúc này,
anh ta có thể nhìn thấy cô, nghe được tiếng cô thở, thậm chí từng lời yêu tha
thiết, nỉ non của hai người lúc nđó như một dòng suối, không ngừng cuộn
trào trong tâm trí. Thế nhưng vua zombie giờ đây đã lún sâu vào bóng tối,
tựa hồ biến thành một người hoàn toàn khác.

©STE.NT

Thẩm Mặc Sơ, biết đến khi nào anh ta mới có thể thức tỉnh lại đây?

Vẫn là Huggins lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng này: “Không

có gì đặc biệt cả… Minh Hoằng, ngài ưng cô gái này ở điểm nào chứ?”

Minh Hoằng nghiêm túc đáp lời: “Yêu một người không nên chỉ nhìn vẻ

bề ngoài.”

Hứa Mộ Triều: “…”

Huggins lại tưởng Minh Hoằng đang nói đùa, đôi mắt kim loại màu đen

của hắn quan sát Hứa Mộ Triều một lượt từ đầu xuống chân. “Chẳng lẽ kĩ
thuật giường chiếu của cô ta lợi hại đến thế sao?” Ngữ khí của hắn bỗng lộ
vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng. “Cô là… Chiến thần của thú tộc – Hứa Mộ
Triều đấy sao?”

“Điện hạ, cô ấy là người yêu của tôi.” Vua zombie đột nhiên lên tiếng.

“Khiến Cố Triệt hôn mê bất tỉnh như ngày hôm nay là nhờ có cô ấy nội ứng
ngoại hợp. Xin ngài hãy ban thưởng cô ấy cho tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.