CHIẾN THẦN - Trang 679

nào, chỉ bằng hai phát đạn đã giải quyết xong bọn chúng, sau đó, cô cắm
đầu chạy thẳng vào trong bóng tối.

Thế nhưng Tổng bộ chỉ huy lúc nào cũng ở trong trạng thái canh gác rất

nghiêm ngặt, sao có thể để cô trốn thoát dễ dàng như vậy được! Hứa Mộ
Triều mới chạy dọc theo chân tường được mấy phút đã thấy một lượng lớn
người máy đuổi theo sát nút.

Bọn chúng sẽ không dám làm tổn thương mình! Hứa Mộ Triều tự động

viên như vậy, gầm lên một tiếng rồi sải cánh, bay vút lên tầng không.

Bầu trời bị che lấp bởi một màn tối đen, người máy dưới mặt đất căn bản

không có cách nào phát hiện ra bóng dáng của cô, mà quả nhiên cũng không
một ai dám nổ súng. Hứa Mộ Triều dồn toàn bộ sức lực bay vút lên cao.
Mặc dù tốc độ không bằng một phần ba ngày thường nhưng bằng sự linh
hoạt của mình, cô cũng không e ngại mấy viên đạn của người máy bình
thường.

Chỉ cần bay thẳng về phía đông! Cô thầm nghĩ, theo lời người lính kia

vừa nói, chạy thẳng về phía đông khoảng hai trăm kilômét sẽ gặp một phân
đội nhỏ của loài người nằm vùng ở đó, bọn họ sẽ tiếp ứng cho cô. Hơn nữa,
cứu được cô, sự hi sinh của bọn họ cũng không uổng phí.

“Pằng! Pằng! Pằng!” Một tràng tiếng súng chát chúa vang lên, từng tia

lửa đạn nguy hiểm xẹt qua bên người. Hứa Mộ Triều hít sâu một hơi. Cô đã
đánh giá quá cao địa vị của mình khi ở bên cạnh Minh Hoằng sao?

Tiếng chuông báo động dồn dập vang lên trong đầu, còn chưa kịp điều

chỉnh tư thế bay, bên tai cô đã vang lên hàng loạt tiếng súng liên thanh, mấy
tia lửa đạn phút chốc bắn vào mặt. Hứa Mộ Triều cắn chặt răng, cả người
khựng lại giữa không trung, đột nhiên thay đổi phương hướng. Một cơn
cuồng phong bỗng nhiên ập đến, quật mạnh vào đôi cánh của cô, dấy lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.