CHIẾN THẦN - Trang 687

Thẩm Mặc Sơ không cần cúi nhìn cũng có thể cảm nhận được một bàn

tay của cô không biết tự lúc nào đã bóp chặt nơi ngực trái của anh ta, chỉ
cần dùng sức một chút là có thể móc tim anh ta ra ngay. Không những thế,
một bên chân cô cũng đang để ở chỗ hiểm của anh ta, chỉ cần đá một cú là
sẽ khiến vua zombie từ nay về sau tuyệt tự.

Thế cục lúc này là ngang bằng.

“Em từng bị tôi cắn, tại sao vẫn không biến thành zombie nhỉ?” Anh ta

đột nhiên hỏi. “Chẳng phải đêm hôm đó em đã…”

“Câm miệng.” Hứa Mộ Triều quát lên, ngắt lời anh ta. “Thẩm Mặc Sơ,

anh đã thức tỉnh thì thức tỉnh luôn đi được không, có thể tự làm chủ bản
thân mình hay không hả? Cố Triệt đã gần như trở thành người thực vật, tôi
cũng bị anh… Đội quân của Minh Hoằng thì liên tiếp giành chiến thắng,
đến lúc nào anh mới tỉnh ra đây?”

“Tôi trung thành với Huggins.” Thẩm Mặc Sơ bỗng nhiên cúi đầu, ghé

sát mặt tới, hơi thở nóng rực không ngừng phả lên mặt cô, khiến cô lúng
túng quay đầu đi chỗ khác, né tránh nụ hôn của anh ta.

“Lạch cạch…” Một tiếng động nhỏ vang lên.

Hứa Mộ Triều hoảng hốt quay đầu lại, nhìn thấy anh ta khẽ mỉm cười,

mà tay trái của cô và tay phải của anh ta đã bị còng chung bằng một chiếc
còng làm từ hợp kim đại phân tử vô cùng bền chắc.

“Em trốn không thoát đâu!” Anh ta khẽ cười. “Theo tôi quay về, nếu

không tôi sẽ giết chết em.”

“Thẩm Mặc Sơ… Chẳng phải chính anh đã nói là thích tôi sao?” Cô thấp

giọng nói, tỏ vẻ hờn dỗi và đau lòng. “Tôi không thể khiến anh tỉnh táo lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.