CHIẾN THẦN - Trang 709

Đúng vậy, ai nói là tôi không yêu em, Hứa Mộ Triều.

Hắn ôm cô, nhắm mắt lại, bắt chước loài người chìm vào giấc ngủ.

Sự việc chạy trốn lần này tựa như một khúc nhạc đệm nho nhỏ khiến đời

sống bị giam cầm của Hứa Mộ Triều có chút thay đổi theo chiều hướng tốt
hơn, thế nhưng việc trốn chạy trái lại càng thêm mù mịt, vô vọng.

Minh Hoằng vẫn yêu chiều cô như cũ, mỗi ngày đều hôn chào buổi sáng

và ôm ấp vô cùng thắm thiết. Bên cạnh đó, hắn đã ngừng hẳn việc thăm dò
cơ thể cô, cũng không tắm chung với cô nữa, thậm chí còn không một lời đề
cập tới chuyện đó. Hứa một triều thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn rất đề cao
cảnh giác, sợ một ngày hắn bỗng nhiên lên cơn.

Sau ngày hôm đó, Minh Hoằng canh giữ cô rất cẩn thận, cũng không gặp

Huggins và Thẩm Mặc Sơ nữa.

Một ngày của nửa tháng sau, Minh Hoằng mang theo cô tham gia một

hội nghị quân sự. Tư lệnh phân đội Đông Nam lại báo cáo một tin tức vô
cùng chấn động.

“Tướng quân! Một tù binh là trung úy loài người thú nhận, Cố Triệt đã

tỉnh lại, hiện giờ hắn đang ở quân đoàn thứ tư của loài người, đang dẫn
quân tiến đánh quân ta theo hướng đông nam.”

Minh Hoằng nhíu mày. “Đã tỉnh rồi sao? Quả nhiên là Cố Triệt!” Sau đó,

hắn cúi đầu, liền thấy người phụ nữ trong lòng mình dường như không có
động tĩnh gì.

Hắn cúi xuống hôn cô một cái rồi ghé vào tai cô, thì thầm: “Biết là em

giả vờ nhưng tôi vẫn rất vui.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.