CHIẾN THẦN - Trang 707

Khi những đường cong quyến rũ cùng khuôn ngực đầy đặn lộ ra trước

mắt Minh Hoằng một lần nữa, hắn đột nhiên cảm thấy giây phút này thật
thiêng liêng làm sao. Hắn đã rất quen thuộc với thân thể cô, hơn nữa những
ngày qua, để học cách “yêu”, hắn đã tích lũy cho mình không ít kĩ xảo.
Dưới sự động chạm lúc nhanh lúc chậm, cơ thể yếu ớt của cô rất nhanh đã
trở nên nóng rực.

Thế nhưng trái tim và cơ thể của hắn vẫn lạnh lẽo như cũ. Điều này

khiến hắn không khỏi có chút giận dữ.

Tại sao vậy? Hắn không hiểu vì sao mình đã gắng sức để yêu một người

đến vậy mà vẫn không có được cái cảm giác thần kỳ đó.

Trong sự chống cự quyết liệt của cô, hắn vẫn hào hứng khám phá cơ thể

cô.

Người tạo ra hắn rốt cuộc là ai? Tại sao hắn lại cảm thấy bản thân không

còn giống với một người máy thuần túy nữa?

Dưới ánh đèn mờ tối, cô gái không ngừng vùng vẫy trong cơn tủi nhục.

Sau khi thấy cô dã đủ kích thích, hắn định tiến vào cơ thể cô. Trong giây
phút này, hắn bỗng có lại cảm giác trang nghiêm, khí thế như lúc dẫn đầu
đại quân người máy đặt chân lên đại lục ngày hôm đó.

Hắn liền cúi đầu, nhìn ngắm người phụ nữ đã trao cho hắn cảm giác kì

diệu này, chợt phát hiện hai mắt cô nhắm nghiền, vẻ mặt hết sức đau khổ,
nơi khóe mắt không ngừng chảy ra những giọt nước trong veo.

“Tại sao em lại khóc?” Hắn hỏi. “Em không muốn đến thế sao?”

“Đúng vậy, tôi không muốn một chút nào.” Hứa Mộ Triều bỗng nhiên

trừng mắt, nhìn hắn với vẻ hung dữ. “Làm sao tôi có thể muốn được? Lẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.