CHIẾN THẦN - Trang 708

nào anh yêu tôi thì tôi nhất định phải yêu lại anh sao? Tôi cho anh biết, mẹ
kiếp, những ngày qua tôi đã chịu đựng đủ rồi, tôi không muốn!”

“Tại sao lại… không muốn chứ?” Minh Hoằng không hiểu, hỏi thêm một

lần nữa.

“Anh không hiểu ư?” Hứa Mộ Triều nói với giọng châm chọc. “Chuyện

đó, chỉ khi làm với người mình yêu thì mới cảm thấy hạnh phúc.” Cô không
kiêng nể gì nưa, ngữ điệu trở nên hết sức chua ngoa. “Anh biết cái gì gọi là
tình yêu chứ? Yêu một người là lúc nào cũng muốn đối xử thật tốt với cô
ấy, liều chết vì cô ấy, chứ không phải là ép buộc cô ấy yêu mình! Anh
không yêu tôi, anh thực sự cho rằng chỉ cần làm chuyện đó thì giữa tôi và
anh sẽ có tình yêu ư?”

Minh Hoằng ngẩn người.

Hắn không biết tại sao mình lại dừng lại, nhưng hắn cảm thấy những

điều Hứa Mộ Triều nói khiến hắn buộc lòng phải dừng lại. Mà dáng vẻ
quyết liệt của cô cũng khiến sự hưng phấn của hắn mất sạch.

Hắn rời khỏi người cô với vẻ mặt điềm tĩnh, động tác nhẹ nhàng nhàng.

Hắn tự tay mặc lại áo ngủ cho cô rồi đứng lên, mặc lại quần áo, sau đó cầm
lấy áo khoác của mình, xoay người đi ra cửa. Sau khi suy nghĩ một chút,
hắn lại quay về, nằm xuống bên cạnh cô.

Hắn mang tâm trạng bất ổn ôm cô vào lòng, nói với giọng cưng chiều

như thể chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra. “Hứa Mộ Triều, ai nói là tôi
không yêu em?”

Những lời nói không có lí do này vừa thốt ra, nhìn thấy vẻ khiếp sợ và

hoài nghi trên mặt Hứa Mộ Triều, tâm tình hắn bỗng nhiên bình ổn trở lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.