CHIẾN THẦN - Trang 724

tâm hồn anh ta, mỗi lần nhớ tới cô, trái tim anh ta lại đập rộn lên, ấm áp vô
cùng.

Vì vậy, Thẩm Mặc Sơ rất muốn có được sự ấm áp này, vĩnh viễn.

Thế nhưng một đêm kia, sau khi anh ta không còn biết đến liêm sỉ mà

chiếm đoạt thân xác cô, cảm giác ấm áp đó đã tan thành mây khói. Cho tới
hôm nay, để vua zombie có thể khôi phục lại nhân tính một lần nữa thì cái
giá phải trả chính là máu của cô. Anh ta không hề phủ nhận chuyện mình
yêu cô.

Bởi vì Thẩm Mặc Sơ nhớ rất rõ, kể cả là trong khoảng thời gian mất hết

nhân tính, anh ta vẫn nhớ rõ. Nhớ nụ cười xinh đẹp của cô, nhớ cơ thể mềm
mại, trắng ngần, nhớ ánh mắt căm hận ấy, nhớ rằng cô sẽ không bao giờ có
thể yêu anh ta nữa.

©STENT

Anh ta cúi đầu nhìn cô, không kìm được khẽ đưa tay vuốt ve mái tóc đen

dài, óng mượt ấy. “Sau khi cứu em thoát khỏi đây, tiêu diệt toàn bộ đội quân
người máy, sắp xếp ổn thỏa cho ba mươi vạn đại quân zombie rồi, mạng của
anh sẽ giao cho em xử trí, coi như đó là cái giá anh phải trả cho đêm hôm
đó.”

Trong lòng Hứa Mộ Triều dâng lên một nỗi chua xót không sao thốt nên

lời.

Trong giọng nói của Thẩm Mặc Sơ mang theo vài phần khổ sở: “May mà

Cố Triệt không chết…”

Hứa Mộ Triều gật đầu. “Ừm, anh ấy không dễ dàng bị đánh bại như vậy

đâu…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.