CHIẾN THẦN - Trang 735

người. Ví dụ như lúc này, Thẩm Mặc Sơ và Hứa Mộ Triều đứng trước con
đường núi ngoằn ngoèo, lại phát hiện kẻ địch đã phong tỏa cả con đường
phía trước lẫn phía sau, khí thế hùng hồ như thủy triều.

“Chúng ta chia nhau ra chạy!” Hứa Mộ Triều thấp giọng nói.

Trong bóng đêm, vua zombie cao lớn mà dữ tợn khẽ lắc đầu: “Không.”

Hứa Mộ Triều nôn nóng nói: “Trên người tôi có gắn thiết bị theo dõi, tôi

đi tới đâu, Minh Hoằng cũng biết mà cho quân mai phục. Anh đi đi, chạy
thoát khỏi đây rồi sau đó đưa quân tới cứu tôi.”

“Đừng có nói nhảm!” Anh ta bỗng nhiên vươn tay ra, bàn tay to lớn, thô

ráp giữ chặt lấy eo cô. “Anh sẽ không bao giờ làm những chuyện khiến
mình hối hận nữa.”

“Đừng làm chuyện ngu ngốc! Minh Hoằng sẽ không nỡ giết tôi đâu!”

Thẩm Mặc Sơ càng ôm cô chặt hơn. “Em có nghe thấy tiếng pháo rền

phía đông không? Anh sẽ đưa em an toàn trở về bên Cố Triệt, nhất định
đó!”

Dưới ánh trăng, Hứa Mộ Triều ngẩng đầu, nhìn đôi mắt màu xanh lá cây

ánh lên nét kiên định của Thẩm Mặc Sơ, đột nhiên cảm thấy, lúc này có nói
gì cũng trở thành những lời thừa thãi. Hai người nhìn nhau mỉm cười, Hứa
Mộ Triều bất giác cảm thấy mình đã phấn chấn hơn nhiều.

“Được!” Cô bật cười. “Vua zombie và thủ lĩnh thú tộc liên thủ, đánh cho

bọn chúng tơi bời hoa lá mới thôi!”

“Ừ!” Trong giọng nói của anh ta tràn ngập ý cười, tựa như đã đặt bản

thân mình ngoài vòng sống chết. “Thủ lĩnh thú tộc, chúng ta cùng thi xem ai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.