CHIẾN THẦN - Trang 737

mà thôi; bao vây tấn công cũng không phải là cách, bởi hai người Thẩm –
Hứa phối hợp vô cùng ăn ý, không có bất cứ sơ hở nào để đánh lén, tựa hồ
thiên quân vạn mã cũng phải bại dưới tay họ.

“Toàn bộ binh đoàn số 8 tăng cường mau chóng thu hẹp lại!” Minh

Hoằng hạ lệnh trên hệ thống tác chiến. “Không được để bọn chúng phá
được vòng vây thêm một kilômét nào nữa.”

Bóng đêm dần tan, phía cuối chân trời lóe lên một tia sáng đầu ngày, vua

zombie cả người đầm máu đứng giữa làn khói thuốc súng, khẽ nở một nụ
cười dịu dàng.

Hứa Mộ Triều cũng nhìn anh ta, cười tươi. Khuôn mặt đẹp tựa thiên thần

dính đầy máu, dưới ánh bình minh, đôi mắt sáng ngời càng thêm phần xinh
đẹp. Thế nhưng Thẩm Mặc Sơ lại không hề nhìn thấy, hai tay cô lúc này đã
nắm chặt thành quyền, rất kiên quyết, cũng rất dứt khoát.

Lúc này, hai người đang đứng bên một con suối trong sơn cốc. Năng lực

chiến đấu dù có cao tới đâu, trải qua cả một đêm vào sinh ra tử, bọn họ
cũng cần phải nghỉ ngơi một chút. Thế nhưng sơn cốc thâm sâu này cũng
chằng còn là nơi hoang vắng bí mật nữa, từ phía chân trời đã mơ hồ truyền
đến tiếng động cơ máy bay. Trên đỉnh những ngọn núi cao bao quanh tự lúc
nào đã lố nhố những bóng người di chuyển, đó là một binh đoàn người máy
đen đang nhanh chóng tập kết.

Dù có trốn bằng cách nào cũng không sao thoát được. Lén vào rừng cây

cũng thế mà cướp xe chạy trối chết cũng thế, trên chân hứa một triều có gắn
thiết bị theo dõi, hay cũng có thể nói là một tấm bùa truy mệnh, khiến cô
trốn đi đâu cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của Minh Hoằng. Tuy nhiên,
cô vẫn phải cảm tạ Minh Hoằng, bởi anh ta vẫn chưa mất kiên nhẫn đến độ
cho nổ quả bom, nếu không cô và Thẩm Mặc Sơ đã sớm phải kết thúc trờ
chơi đuổi bắt này tại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.