CHIẾN THẦN - Trang 740

sôi trào, không màng thịt nát xương tan.

“Phản công toàn diện!” Tư lệnh Thôi ở hậu phương hạ lệnh.

“Liệu có ổn không? Nguyên soái vẫn còn ở trong lãnh thổ của địch.

Không có mệnh lệnh của ngài ấy mà phản công toàn diện liệu có mạo hiểm
quá không?” Có người lo lắng hỏi.

Đến cả Tư lệnh Thôi trước giờ vẫn luôn trầm ổn như núi, lúc này sắc mặt

cũng có phần tái đi vì căng thẳng, nhưng ông ta vẫn kiên định nói: “Nếu
ngay đến Nguyên soái cũng không tiếc tất cả mà đi về phía tây, vậy thì
chúng ta có lí do gì mà không mau chóng tới giúp ngài ấy một tay?”

Tiếng đạn pháo vang vọng trên đại lục cả đêm không nghỉ. Ba vạn đại

quân người máy tạm thời thu hẹp vòng vây, trong bán kính một trăm
kilômét đường rừng núi, Hứa Mộ Triều ngồi trong một căn nhà đổ nát. Nơi
này có lẽ là một trạm gác đã bỏ hoang của zombie, vị trí bí mật, hoang vu
không một bóng người.

Xung quanh đống đổ nát, hơn một trăm người máy từ khắp các ngả

đường từ từ tiến lại gần. Cùng lúc đó, mười chiếc máy bay chiến đấu cũng
chậm rãi bay đến, bao vây bầu trời.

Dưới mặt đất, tên người máy hình người đứng đầu đội quân bước ra đó

chẳng phải ai khác mà chính là Minh Huy đã lâu không gặp. Cô ta bấy lâu
nay vẫn luôn ở tiền tuyến, gần đây mới trở về bộ chỉ huy. Hứa Mộ Triều
đánh vào phòng tuyến của cô ta, khiến cô ta gần như phải dốc toàn sức lực
để truy sát.

Lúc này, cô ta đang lạnh lùng ấn vào nút truyền tin trên cổ tay của mình,

nói với giọng cung kính: “Tướng quân, đã tìm thấy cô ta rồi, chỉ có một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.