CHIẾN THẦN - Trang 745

Sau khi trầm mặc hồi lâu, trong đầu Minh Hoằng đột nhiên hiện lên vẻ

mặt quyết tuyệt mà kiên nghị của cô trong cái đêm suýt bị hắn làm nhục ấy.
Đêm đó, cô đã nói: “Anh không yêu tôi.”

Minh Hoằng cười cười, nói với Minh Huy. “Cứ như vậy đi.”

Minh Huy đang không hiểu gì thì lại nghe thấy từ trong máy truyền tin

vọng ra giọng nói trầm thấp của vị Tướng quân lạnh lùng: “Đại cục đã
không thể cứu vãn nổi nữa. Thả bọn họ ra đi. Nếu không giành được thắng
lợi thì chí ít cũng phải chứng minh cho người ta thấy, rằng người máy thực
sự cũng có tình yêu.”

Minh Huy im lặng trong chốc lát rồi nói: “Tuân lệnh.”

Sau đó, cô ta ấn nút tắt máy truyền tin, lại lệnh cho máy bay chiến đấu

đang nắm quyền khống chế bầu trời: “Tiêu diệt bọn chúng đi!”

Lửa đạn lập tức ầm ầm vang lên tựa như tiếng sấm rền. Trong bước

đường cùng, sức mạnh của hai cao thủ đại lục lại lần nữa bùng phát. Hai
người như có thần giao cách cảm đồng thời nhảy lên, tránh khỏi một vòng
tập kích liên hoàn.

Mà khi đạn pháo bắn tới càng lúc càng dày đặc, không dễ gì tránh né,

Thẩm Mặc Sơ lại đột nhiên ôm Hứa Mộ Triều vào lòng, đè chặt cô xuống
mặt đất.

Một hồi lâu sau, tiếng đạn pháo ngừng hẳn, Minh Huy khoát tay, mấy

chục người máy còn sót lại liền lặng yên không một tiếng động. Trên mặt
đất, người đàn ông cao lớn với tấm lưng rách tươm, thủng lỗ chỗ, máu thịt
trộn lẫn, đến phút cuối vẫn cố gắng bảo vệ người con gái trong lòng mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.