CHIẾN THẦN - Trang 750

có chết ngay lúc này cũng chẳng hề luyến tiếc, cảm thấy dù là chân trời góc
bể hay núi đao biển lửa, bất cứ nơi đâu cô cũng chẳng nề xông pha.

“A Triệt…” Giọng nói của cô chỉ còn là những tiếng thều thào, thế

nhưng anh lại có thể nghe thấy rõ ràng. Từ sâu trong nội tâm lạnh lùng,
cương nghị của Nguyên soái lại có một loại cảm xúc dịu dàng trào dâng.

Anh chỉ liếc nhìn cô một cái, sau đó nhanh chóng quay qua Thẩm Mặc

Sơ, ánh mắt chợt trở nên hết sức tàn nhẫn.

“Đừng giết anh ấy!” Hứa Mộ Triều gắng hết sức lực để hét lên.

Thế nhưng cô căn bản không nhìn rõ động tác của Cố Triệt. Chỉ trong

vòng một giây sau đó, sức nặng trên người cô chợt biến mất, cả cơ thể cô
bỗng trở nên nhẹ bẫng, rất nhanh đã rơi vào một vòng tay dịu dàng mà
mạnh mẽ.

Không biết lấy sức từ đâu ra, Hứa Mộ Triều đột nhiên tỉnh táo trở lại.

Xung quanh người qua người lại nhốn nháo, hỗn loạn, vậy nhưng cô lại chỉ
nhìn thấy một mình anh, trên khuôn mặt trắng trẻo của anh lúc này, đôi mắt
đen láy sâu thẳm rõ ràng mang theo nỗi khổ tâm riêng. Họ đang ở sát gần
nhau, cô thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng trái tim anh đang… đập rộn
ràng.

Bỗng nhiên cô như bừng tỉnh, ra sức giãy giụa. “Buông em ra! Có bom!”

“Đừng nói gì hết.” Anh rất đau lòng nhưng lại chẳng thể nói ra, chỉ biết

ôm cô thật chặt, thì thầm vào tai cô. “Bom đang được gỡ bỏ, vết thương
cũng đang được xử lí, hắn ta không chết, em… có anh ở đây, em yên tâm.”

Có anh ở đây, em không cần lo lắng gì nữa. Càng không cần phải nghĩ

cách bảo vệ anh, bảo vệ những người khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.