CHIẾN THẦN - Trang 763

tăm tắp, cung kính hành lễ. Từ trong ô tô bước ra một đôi giày da đen bóng,
vững vàng giẫm xuống mặt đất.

Nhìn gần hơn, chỉ thấy trên chiếc áo quân phục màu xanh đậm phẳng

phiu là quân hàm nguyên soái hình chim ưng bằng kim loại chói lóa. Khuôn
mặt anh tuấn, lạnh lùng, trắng ngần khẽ ngẩng lên, ánh mắt trong veo ánh
lên nét trầm mặc mà kiên định, giống hệt như phong thái vốn có của anh.

Hứa Mộ Triều đứng trước cửa sổ tầng hai, nhìn theo bóng dáng Cố Triệt

bước vào tòa nhà, không hiểu sao mặt cô lại nóng bừng lên.

Sau cái ngày khổ sở chạy trốn ấy, lúc tỉnh lại, Hứa Mộ Triều đã thấy

mình đang ở đế đô. Mà trong khoảng thời gian hơn nửa tháng nay, cô và
anh chỉ liên lạc với nhau đúng hai lần. Bây giờ rốt cuộc thì anh cũng có thời
gian rảnh rỗi để trở về đế đô, cô rất muốn chạy ngay xuống lầu, đứng trước
cửa nghênh đón anh, thế nhưng trái tim lại đập thình thịch không ngừng, cô
cảm thấy vô cùng bối rối, đến nỗi khi nhìn anh bước tới gần tòa nhà, cô chỉ
biết đỏ mặt, đứng im tại chỗ.

Vẻ mất tự nhiên này giống như là đang giả bộ vậy, thế nhưng cô thực sự

không biết phải đối mặt với anh như thế nào. Nhờ có vòng ôm và nụ hôn
trước ranh giới sống chết ngày hôm ấy mà hai người từ cấp trên cấp dưới đã
trở thành người yêu của nhau… Dù sao thì cô cũng không thể tự nhiên như
trước được.

Hứa Mộ Triều ơi Hứa Mộ Triều, ngươi cũng coi như đã tung hoành

nhiều năm, vậy mà vẫn có lúc ngượng ngùng, căng thẳng đến thế sao? Cô
không khỏi tự vấn lòng mình.

Ngoài cửa khẽ vang lên tiếng bước chân đều đều, nhịp tim của Hứa Mộ

Triều cũng vì thế mà dồn dập hơn. Một bóng người xuất hiện, thế nhưng đó
lại là người hầu riêng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.