CHIẾN THẦN - Trang 785

Đến lúc này thì anh đã hoàn toàn thành thạo, sẽ không “đánh nhanh

thắng nhanh” như lần đầu tiên nữa. Anh ngẩng đầu nhìn đồng hồ báo thức,
mới là mười giờ tối. Tám giờ sáng mai anh có hẹn với Bộ trưởng Bộ Quân
sự bàn bạc về việc đề bạt nhóm sĩ quan trẻ. Từ giờ đến lúc đó anh còn lại
mười tiếng đồng hồ.

Ồ… Cũng hơi ngắn. Đêm nay chỉ có thể như vậy.

Nơi chân trời phía đông đã xuất hiện một vài tia sáng màu trắng bạc.

Ngài Nguyên soái nhìn đồng hồ, mới có hơn sáu giờ sáng, anh mỉm cười,

tương đối hài lòng với khả năng khống chế thời gian của mình. Hơn nữa cả
đêm không ngừng nghỉ, so với dự tính “vận động đơn thuần” thì coi như
cũng là khá lắm rồi.

©STENT

Mặc dù việc thức trắng đêm đối với Hứa Mộ Triều cũng không thành vấn

đề, thế nhưng dưới tác động cảm xúc mãnh liệt, tâm tình hưng phấn, thể lực
khó tránh khỏi có phần cạn kiệt, rốt cuộc cô cũng cảm thấy hơi buồn ngủ.

Cố Triệt trầm mặc trong chốc lát, một tay ôm cô, một tay lục tìm trong

túi áo khoác, lấy ra một chiếc hộp nhung tinh xảo, đưa tới trước mặt cô.

Hơi thở của cô như thể ngừng lại, cơn buồn ngủ phút chốc tan thành mây

khói.

“Đây là cái gì cậy?” Cô biết rõ mà còn hỏi, bởi vì cô thực sự cảm thấy

bất ngờ.

“Tặng em.” Anh nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên mái tóc suôn mượt của

cô, ngước mắt quan sát nét mặt và phản ứng của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.