CHIẾN THẦN - Trang 784

Hứa Mộ Triều không nói gì, xoay người lại, vùi đầu vào lồng ngực rắn

chắc của nah.

“Em yêu anh, Cố Triệt.”

Hứa Mộ Triều không kiềm chế được, trầm luân trong vòng tay anh, đúng

lúc cô đã trở nên tê dại thì động tác của Cố Triệt đột nhiên ngừng hẳn lại.
Cùng lúc đó, nơi tư mật của cô truyền đến một cảm giác khác thường.

Cô mở to mắt, nhìn vị Nguyên soái từ trước đến giờ vẫn luôn anh minh

thần trí, chẳng lẽ anh đã…

Một lát sau, anh mới buông cô ra, ngẩng đầu lên, chỉ thấy trong ánh mắt

của anh vẫn rừng rực lẳ nóng, anh liếc nhìn cô, nói: “Lại lần nữa.”

“A Triệt… Không cần gấp gáp như vậy đâu…”

Anh chỉ liếc nhìn cô, không lên tiếng. Việc Nguyên soái đã quyết định

làm thì phải thật hoàn mĩ.

Thế nên dù không hề có kĩ xảo trong chuyện chăn gối, dù lần đầu tiên

với cô kết thúc ngắn ngủi trong sự lúng túng, nhưng lần thứ hai, thứ ba…
Hứa Mộ Triều có cảm giác dường như mình đã trở thành tù binh của anh.

Chẳng biết anh đã chỉnh đèn sáng lên từ lúc nào, khiến gương mặt anh

tuấn của anh được bao phủ bởi một tầng ánh sáng mỏng chói lọi. Anh cúi
đầu nhìn cô, trong mắt không còn vẻ âm trầm giống như trước đây nữa. Mà
trên gương mặt trắng nõn lúc này lại phơn phớt hồng khiến Hứa Mộ Triều
trưởng như đã nhìn thấy ảo giác.

Thế nhưng động tác của anh lại không yếu ớt chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.