CHIẾN THẦN - Trang 786

Chiếc nhẫn kim cương tỏa sáng lấp lánh, lặng lẽ nằm yên trong hộp.

Cô có chút khó nhọc nói: “Anh có biết thứ này tượng trưng cho điều gì

không?”

“Anh biết.” Anh lấy chiếc nhẫn ta, nâng tay cô lên, đeo nhẫn vào ngón

áp út của cô. Rất vừa vặn. Chiếc nhẫn kim cương lấp lánh lồng vào ngón
tay thon dài trắng như ngọc thực sự rất phù hợp, càng làm tôn lên vẻ đẹp
thuần khiết của nhau.

Cố Triệt lẳng lặng cúi đầu, đưa ngón tay cô lên khóe miệng, khẽ đặt một

nụ hôn.

“A Triệt…” Giọng nói của cô có phần nghẹn ngào, cô vòng tay ôm chặt

lấy cổ anh.

“Trước đây, anh đã hành động quá chậm.” Anh cất giọng nhàn nhạt

tuyên bố cô thuộc quyền sở hữu của anh. Đây là lần đầu tiên trong hơn hai
mươi lăm năm qua, ngài Nguyên soái thừa nhận mình cũng có lúc tính sai.

Hứa Mộ Triều suýt bật cười. Bởi vì trước đây quá chậm, cho nên bây giờ

hai người vừa mới phát sinh quan hệ, anh đã phải vội vàng xác định sao?

Cô tựa vào lồng ngực anh, giơ tay lên, dưới ánh đèn sáng tỏ, ngắm nhìn

chiếc nhẫn lấp lánh. Chợt nhớ tới điều gì đó, cô ngẩng đầu lên nhìn anh,
nói: “Đúng rồi… Tại sao lần đầu tiên lại nhanh như vậy… Thật ra thì cũng
không quan trọng lắm, lúc ấy em chỉ sợ là dù gì ngài Nguyên soái cũng có
sức chiến đấu đứng đầu đại lục…”

Anh trầm mặc một lúc rồi nói: “Lần đầu tiên anh có chút kích động nên

không kiểm soát được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.