CHIẾN THẦN - Trang 788

“Ông xã, chẳng phải người ta nói trẻ con ba tháng biết cười, sáu tháng

biết ngồi sao? Sao cục cưng của mình thông minh như vậy mà ba tháng rồi
vẫn chẳng thấy nó cười gì cả?”

Cố Nguyên soái thầm nghĩ, chẳng lẽ việc cải tạo gene đã xảy ra vấn đề?

Không thể như thế được, toàn thể các chuyên gia trong Viện Sinh học đã lấy
tính mạng của mình ra để làm bảo cuộc thí nghiệm này nhất định sẽ thành
công kia mà. Nghĩ tới đây, ông bình thản nhìn vợ mình, nói: “Chẳng phải
cục cưng nhà mình đã có thể ngồi được rồi đấy sao? Không có vấn đề gì
đâu.”

Cố phu nhân ngẫm nghĩ một lát rồi cảm thấy lời chồng mình nói cũng có

lí, kết quả kiểm tra tổng thể về sức khỏe và trí não của bé cưng đều xuất sắc
hơn người, chắc sẽ không có vấn đề gì đâu.

Vì vậy…

Bốn tháng, không biết cười.

Năm tháng, không biết cười.

Sáu tháng, vẫn chưa biết cười…

Đến tháng thú bảy, cậu bé Cố Triệt đã biết nói chuyện. Lúc đó, anh được

cha mình ôm đi tham quan kho binh khí. Câu đầu tiên anh nói không phải
gọi cha, cũng không phải gọi mẹ, mà đôi mắt đen láy, trong vắt to như trái
nho ấy cứ nhìn chằm chằm vào cây súng tự động khổng lổ, bập bẹ nói một
câu: “Tốt!”

Có lẽ do Cố Nguyên soái luôn có thói quen trầm trồ tán thưởng vũ khí

mới nên cậu bé Cố Triệt cũng bị ảnh hưởng. Chỉ trong vòng một tháng sau
đó, vốn từ ngữ của cậu bé đã tăng lên trông thấy, thế nhưng trong lòng Cố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.