CHIẾN THẦN - Trang 841

Bốn phía núi rừng vắng vẻ, im lìm. Mệnh lệnh của Minh Tướng quân

dần dần được lan truyền ra ngoài. Tất thảy người máy đều cung nắm đấm
lên, đánh thẳng vào lõi chip trong đầu mình, đôi mắt làm bằng tinh thể silic
dần mất đi ánh sáng, từng người từng người cứ thế lặng lẽ ngã xuống.
Trong thế giới cô độc này, không có ai chứng kiến chủng tộc người máy
đang từ từ chết đi.

Minh Hoằng cúi đầu nhìn ngực mình. Trong lồng ngực giống của con

người, trái tim mô phỏng theo loài người vẫn đập đều đặn… Đó chính là
một loại tinh thể khoáng thạch năng lượng cao – nơi truyền năng lượng cho
toàn bộ cơ thể hắn. Muốn giết chết hắn thì phải phá hủy được viên khoáng
thạch này.

Hắn bình thản nhắm mắt lại, giơ một tay lên. Cú đấm còn mạnh hơn bất

cứ loại đạn nào đập mạnh vào lồng ngực máy móc dưới lớp da thịt mô
phỏng, sức mạnh rất lớn khiến dòng suối đằng sau như thể bị dội bom, bọt
nước bắn lên tung tóe, cao đến tận trời.

Trong tiếng đếm ngược của Tư lệnh Thôi, Hứa Mộ Triều chợt cảm thấy

có điều gì đó bất thường. Cảm giác này rất kì lạ, cô rõ ràng nghe thấy ở
đằng xa vang lên một tiếng nổ lớn, vậy nhưng lại không thể nghe ra được là
nó phát ra từ phương hướng nào, chỉ loáng thoáng truyền đến, như thể một
cơn chấn động mạnh đập thẳng vào lồng ngực của cô. Mà khi ngẩng đầu
nhìn Cố Triệt và Thẩm Mặc Sơ, cô chừng như phát hiện hai người vốn có
thính lực hơn người thường này lại có vẻ như không hề nghe thấy tiếng nổ
đó.

“Có điều gì đó rất bất thường, A Triệt!” Một cảm xúc mãnh liệt trào dâng

trong lòng khiến cô đột nhiên tóm chặt lấy tay Cố Triệt, vội vàng nói: “Rất
bất thường đấy!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.