CHIẾN THẦN - Trang 840

Hứa Mộ Triều nhìn quang cảnh núi rừng vẫn im lìm phía trước, trong

lòng bỗng dâng trào một tâm tình khó tả.

Thế là cuộc chiến sắp đến hồi kết thúc.

Cùng lúc đó, ở một nơi thật sâu trong khe núi.

Minh Hoằng mặc bộ quân phục màu xanh chỉnh tề, sạch sẽ, ngồi cạnh

một bờ suối nước chảy trong veo. Phía sau hắn ta là vô số binh sĩ người
máy vẫn yên lặng đứng thẳng, chờ chỉ thị của thủ lĩnh.

Ngọn núi mà người máy khống chế không hề bị bao phủ bởi không khí

thất bại. Đối với bọn họ, thất bại chỉ là thất bại, bọn họ không hề có cảm
xúc nên nhất định sẽ không cảm thấy chán nản. Lúc này, những người máy
thuộc họ Minh đứng bên cạnh Minh Hoằng, cung kính hỏi: “Tướng quân,
kẻ địch đã sẵn sàng tập kích, xin ngài hãy đưa ra chỉ thị.”

Minh Hoằng như thể không nghe thấy, nhìn bầu trời màu xám tro đến

thất thần. Hắn đang nghĩ đến giấc mơ duy nhất mà mình từng có trên cuộc
đời này. Trong mơ, ngoài Hứa Mộ Triều ra, còn có giọng nói trầm thấp của
một người đàn ông không ngừng vang lên: “Hãy chứng minh cho ta…”

Rốt cuộc là ai đã khai sinh ra người máy? Tại sao lại chế tạo ra hắn, lại

mang đến cho hắn nhiều nghi vấn đến vậy? Khiến hắn không biết đến tình
yêu, không hiểu được ý nghĩa của cuộc sống.

Đáng tiếc, câu hỏi này vĩnh viễn không tìm được đáp án.

“Ta sẽ tự sát.” Minh Hoằng lẳng lặng nói. “Mọi người hãy đi theo ta.”

“Tuân lệnh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.