CHIẾN THẦN - Trang 846

Quầng sáng màu xanh lam phủ khắp đất trời kia đã biến mất tự lúc nào.

Bầu trời lại quang đãng như thể chưa hề có chuyện gì xảy ra, mây trắng
không ngừng trôi, nhàn nhã phiêu du. Thế nhưng cảnh vật trên mặt đất lại là
một minh chứng sắt đá nhất cho việc ma quỷ đã từng quá bộ tới đây. Trước
lúc ngất đi, Hứa Mộ Triều đã kịp nhìn thấy một cảnh tượng hãi hùng, quầng
sáng màu xanh đó lướt tới đâu, nơi ấy trở nên sạch trơn không chừa lại dù
chỉ là một ngọn cây, cọng cỏ. Đó cũng là lí do vì sao lúc này, khi nhìn ra
phía ngoài bộ chỉ huy lâm thời, trong phạm vi bán kính hai mươi kilômét,
Hứa Mộ Triều không thấy bất cứ thứ gì, chỉ còn một màu trắng xóa trơ nền
đất trơ trụi.

Ngoại trừ một hướng…

Nóc của khu căn cứ bộ chỉ huy đã bị đánh bay, trở nên Hứa Mộ Triều có

thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ở phía sau bộ chỉ huy. Cô phát hiện bộ chỉ
huy lúc này nhìn chẳng khác nào một cái thước đo thẳng tắp. Một nửa bên
này, hơn một vạn thú tộc cùng các loại xe bọc thép đều không có bất cứ
thương tổn nào. Còn nửa bên kia và các hướng xung quanh đó, bất kể là thi
thể của loài người, thú tộc hay zombie, tất thảy đều… hoàn toàn tan biến.

Toàn bộ khu vực này, ngoài Hứa Mộ Triều vừa mới tỉnh lại, những người

khác đều gục xuống mặt đất, hai mắt nhắm nghiền, không biết còn sống hay
đã chết.

Hứa Mộ Triều cúi đầu, nhìn thấy Thẩm Mặc Sơ đang nằm dưới chân

mình, hàng lông mày đen rậm nhíu chặt lại, lồng ngực khẽ phập phòng,
chứng tỏ anh ta vẫn còn thở.

Cô cảm thấy yên lòng hơn một chút, xem ra mọi người chỉ đang chìm

trong cơn hôn mê mà thôi.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.