CHIẾN THẦN - Trang 848

Cố Triệt trầm mặc trong chốc lát rồi nắm chặt lấy tay cô, nói: “Cứu

người trước đã rồi nói sau.”

Những người trong bộ chỉ huy lần lượt tỉnh lại. Ngay sau đó, hơn một

vạn binh lính ở phía sau bộ chỉ huy, trong vòng một buổi chiều, cũng dần
dần hồi tỉnh. Còn những người khác, nhất là đội quan zombie đối diện với
khu vực núi non kia đã hoàn toàn biến mất. Hứa Mộ Triều biết bọn họ đã
vĩnh viễn tan biến như bong bóng xà phòng. Cô lén liếc mắt nhìn Thẩm
Mặc Sơ, chỉ thấy hàng lông mày của anh ta đang nhíu chặt lại, vẻ mặt vô
cùng khó coi.

Đúng là cảm giác này khiến người ta cảm thấy không thoải mái chút nào.

Rõ ràng là thắng lợi đang ở ngay trước mắt, thủ lĩnh và tàn binh của quân
địch đã biến mất không để lại chút dấu vết, thế nhưng bênh cạnh đó, đội
quân tinh anh của liên minh ba tộc cũng từ giã cõi trần, máu thịt tan biến
vào hư không.

Nhất là quầng sáng màu xanh đó, Hứa Mộ Triều thầm nghĩ, nếu như nó

thực sự là một loại vũ khí thì thật lá quá kinh khủng. Mà nếu như Minh
Hoằng từ sớm đã nắm giữ thứ vũ khí giết người này thì tại sao trong mấy
trận chiến trước, hắn lại không đem ra sử dụng? Chẳng lẽ hắn muốn trong
giây phút quyết định thắng bại, sẽ ôm quân địch để chết chung một mồ?
Điều này không giống với tính cách của Minh Hoằng cho lắm. Và tại sao
cùng một khoảng cách như nhau mà lực lượng ở phía sau bộ chỉ huy lại
không hề mảy may bị thương tổn?

“Rút lui.” Cố Triệt hờ hững ra lệnh.

Mọi người cúi đầu tuân lệnh. Thẩm Mặc Sơ cũng không có ý kiến gì, bởi

ở chỗ quái quỷ này càng lâu thì càng gặp nhiều nguy hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.