CHIẾN THẦN - Trang 847

Hứa Mộ Triều cẩn thận đỡ Cố Triệt ngồi dựa vào thành ghế, sau đó khó

nhọc đứng lên, chậm rãi bước ra ngoài khu căn cứ, xách một xô nước vào
trong phòng.

Vừa đi đến cửa, cô liền ngần người.

Một bóng người cao lớn chậm rãi ngồi dậy, ngước khuôn mặt thâm đen

lên nhìn cô, sau đó thở phào nhẹ nhõm.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Thẩm Mặc Sơ bước về phía cô, không kìm

được đưa tay nắm chặt lấy tay cô. “Em không sao chứ?”

“Em không sao.” Cô lắc đầu, nhẹ nhàng xoay cô tay rồi rụt tay lại. “Em

cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, chúng ta cứu người trước đã.”

Thẩm Mặc Sơ hơi khựng lại, sau đó gật đầu, nhận lấy xô nước từ tay cô.

thế nhưng trong lòng cô lại có điểm nghi hoặc. Tại sao cô và Thẩm Mặc

Sơ lại là hai người đầu tiên tỉnh dậy mà không phải là người khác? Tại sao
cảm giác nóng bức trên người mình từ nãy đến giờ vẫn không hề giảm bớt?
Quầng sáng màu xanh đó có liên quan gì đến Minh Hoằng không? Hắn rốt
cuộc ở đâu rồi? Đội quân người máy của hắn cũng biến mất rồi sao?

Cô khẽ vẩy nước lạnh lên mặt Cố Triệt. Hàng lông mi cong dài khẽ run

rẩy, sau đó anh chậm rãi mở mắt ra. Tựa hồ trong khoảnh khắc nhìn thấy
Hứa Mộ Triều đang ở ngay trước mặt mình, trong giọng nói của anh lộ ra
vẻ lo lắng hiếm có: “Em…”

“Em không sao.” Hứa Mộ Triều cầm khăn lau sạch những giọt nước còn

đọng trên mặt anh. “ A Triệt, em không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.