CHIẾN THẦN - Trang 865

đề xuất với phụ vương lí tưởng chinh phục loài người mà không hề có bất
cứ lòng riêng nào, thế nhưng lại bị phụ vương lúc nào cũng đắm chìm trong
âm nhạc gạt đi, cho rằng tôi là một kẻ lộng quyền, thích chiến tranh rồi
giam cầm tôi.

Tôi lưu vong ở thế giới loài người này đã nhiều năm, rốt cuộc cũng đợi

được thời cơ này. Không gian của chúng ta càng ngày càng ít tài nguyên,
khiến ngày càng có nhiều thần dân đam mê nghệ thuật bắt đẩu hoài nghi về
chính sách hòa bình. Bọn họ vẫn còn nhớ đên tôi, thậm chí còn sẵn sàng
nghênh đón tôi trở về từ không gian của loài người. Tôi đã giết chết đứa em
trai thứ ba chỉ biết ca hát kia. Sau đó tôi lại nghĩ, như thế vẫn chưa đủ,
không có tinh thể của anh, sau này tôi làm sao thuyết phục được phụ
vương? Chúng tôi làm sao có đủ năng lượng để chinh phục được không
gian của loài người?

“Hôm nay, nhờ có năng lượng khổng lổ phát ra từ khối năng lượng này

mà tôi tìm được anh.” Tiêu Khắc chậm rãi bước tới gần Minh Hoằng. “Nếu
như không giết chết anh thì sẽ thật là có lỗi khi để anh chết dưới tay bọn
người trái đất. Chỉ là năng lượng chiến thần đã bị Hứa Mộ Triều đồng hóa,
cho dù có giết được cô ta thì cũng không thể lấy lại được.”

Hắn bước từng bước tới gần, thế nhưng Minh Hoằng vẫn không hề thay

đổi sắc mặt, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt thản nhiên, sau đó để lộ một nụ cười
mỉm thật nhẹ.

“Hóa ra, ta được sinh ra bởi một chủng tộc có đầy đủ cảm xúc như vậy.”

Minh Hoằng cười, nói. “Hóa ra ta đã có trong tay tất cả, danh vọng, địa
vị… chỉ vì bản thân là người máy nên mới quên hết tất thảy.” Hắn lẳng lặng
liếc nhìn Tiêu Khắc. “Cho dù ta có chết thì ngươi cũng không bao giờ đánh
bại được Hứa Mộ Triều.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.