CHIẾN THẦN - Trang 866

Tiêu Khắc nhanh nhẹn vung tay lên, chộp lấy đầu của Minh Hoằng.

Minh Hoằng vẫn thản nhiên nói: “Trận chiến của ngươi đã định trước là sẽ
thất bại.”

Tiêu Khắc không nhiều lời, chọc thủng đầu của Minh Hoằng, sau đó, hắn

lấy khăn lau khô những vết máu thịt mô phỏng con người và vài sợi tơ kim
loại bám trên cánh tay, lắc đầu, lẩm bẩm: “Người lớn chẳng lẽ không đánh
lại được một đứa nhãi ranh hay sao?”

Hắn lại không kìm được sờ tay vào khối tinh thể giấu trong ngực áo ấy,

vẫn còn có chút khó tin rằng mình đã giành được nguồn năng lượng quý
báu này. Hắn nghĩ, anh trai đã có thể sử dụng được nó thì mình nhất định
cũng sẽ sử dụng được.

Trong lòng hắn ngập tràn sự tin tưởng, bước nhanh ra ngoài với tâm thế

hào sảng. Nơi này đúng là một cái lỗ hổng không gian. Lợi dụng năng
lượng và tinh thể của người Tanai, không gian này đã được mở ra. Tiêu
Khắc nhắm mắt lại, tưởng tượng đến cảnh mình thống lĩnh quân Tanai đi
chinh phục trái đất, trở thành người thống trị cả hai thế giới. Hắn lại tưởng
tượng đến lúc phụ vương thấy hắn tìm được tinh thể quý báu đã bị mất từ
lâu, có lẽ sẽ để nở nụ cười vui vẻ và khen thưởng hắn. Hơn nữa, bản thân
hắn cũng trở thành người kế thừa vương vị duy nhất.

Rất tốt, rất hoàn mĩ. Bọn yếu đuối đều đã bị giết sạch. Tuy chỉ có một bộ

phận nhỏ người dân ủng hộ sách lược chiến tranh của hắn, hơn nửa quốc gia
vẫn theo đuổi đam mê nghệ thuật như cũ, coi chiến tranh như một hành
động của nền văn minh lạc hậu, thế nhưng hắn có thể dùng nguồn tài
nguyên dồi dào và những tác phẩm nghệ thuật đỉnh cao chiếm giữ được để
đổi lấy sự ủng hộ của bọn họ.

Một quầng sáng màu xanh nhạt bao phủ toàn thân hắn. Hắn nhắm mắt

lại. Không biết qua bao lâu, hắn mở mắt ra. Vài tên tâm phúc từ lâu đã đợi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.