CHIẾN THẦN - Trang 887

cùng hắn chơi trò chơi tình ái đầy mật ngọt như vậy đến cuối đời?

Hắn nhớ đến nụ hôn mỗi buổi sáng sớm lúc ngủ dậy, lúm đồng tiền của

cô như hoa tươi hé nở đúng giờ. Hắn nhớ đôi bàn tay mềm mại ngày ngày
vẫn sắp xếp, chọn lựa quần áo cho hắn. Hắn nhớ cơ thể mảnh mai, trắng
nõn nằm trong lòng hắn, chìm vào giấc ngủ say, vẻ mặt không chút bối rối
mà trái lại, vô cùng bình thản.

Hắn hiểu. Đó là tính cách con người cô, một khi đã mất tự do, rơi vào tay

ai cũng vậy, cô đều giữ thái độ bình thản để xử lí mọi tình huống có thể xảy
ra đến với mình, sống ngày nào hay ngày đó. Cô là như vậy, luôn luôn thích
ứng trong mọi hoàn cảnh.

Đêm nào hắn cũng nằm yên lặng ngắm nhìn cô ngủ, với tinh thần bình

tĩnh, không vui sướng cũng không ủ rũ, mệt mỏi. Thế nhưng một đêm kia,
khi cô xoay người, khẽ lẩm bẩm một tiếng: “… Triệt…”, hắn liền ngẩn
người ra.

Không phải “triệt” của “lui quân”, mà “triệt” của “Cố Triệt”

[1]

.

[1] Từ đồng âm khác nghĩa. “Triệt” (

) nghĩa là rút lui, loại bỏ, diệt trừ… trong từ “rút quân”

(

撤遇) và “Triệt” () nghĩa là trong sáng, trong sạch… trong từ “Cố Triệt” (顾激) – ND.

Thì ra, nụ cười xán lạn nở trên môi cô mỗi khi phải chịu đựng hắn đến độ

những ngón tay siết chặt lộ ra các khớp xương trắng bệch, bấy lâu nay, đều
là vì Cố Triệt; ánh mắt dịu dàng khi nhìn hắn của cô cũng là vì muốn xuyên
qua hắn để nhìn thấy Cố Triệt; bây giờ, ngay đến người cô gọi trong mơ
cũng lại là Cố Triệt.

Biết được những điều này, vậy nhưng Minh Hoằng lại chẳng hề cảm thấy

buồn bã. Chỉ là, giữa buổi họp với các tướng lĩnh cấp cao, hắn chợt nghĩ ra
điều gì đó, liền chạy về phòng ngủ, ôm cô vào lòng vẻ âu yếm, sau đó tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.