CHIẾN THẦN - Trang 899

Sơ cũng ngủ lại ở Cố phủ.

Cuộc đại chiến vừa kết thúc, cuộc chiến mới lại bắt đầu, mọi người tuy

mệt mỏi nhưng ai cũng sẵn sàng tâm thế hành động. Tuy những việc vất vả
phải suy nghĩ đầu óc đã có các vị tư lệnh và tham mưu lo, thế nhưng dù sao
thì đại quân cũng vừa mới bước ra từ trận đại chiến nảy lửa, giờ lại phải đối
mặt với một cuộc chiến mới, nói thế nào thì thể xác lẫn tinh thần của bọn họ
cũng khó tránh khỏi cảm giác mệt mỏi, chán chường. Vì thế, việc làm thế
nào để sắp xếp ổn thỏa là vô cùng khẩn cấp. Chờ đến khi Cố Triệt xử lí
xong xuôi mọi việc thì đã là mười hai giờ đêm. Anh đóng hệ thống tác
chiến lại, sau đó liền nhìn thấy Hứa Mộ Triều đang ngồi ôm hai chân, cuộn
tròn trên bậc cửa sổ rộng lớn, trắng tinh, ngắm nhìn bầu trời đêm đến thất
thần. Ngay đến cảm giác nặng nề từ tấm rèm cửa sổ màu xanh dày cộp
mang lại, cô cũng không cảm nhận được.

Cố Triệt lẳng lặng tiến đến gần, chậm rãi ôm cả cô lẫn tấm rèm vào lòng.

Bởi vì đang suy nghĩ mông lung nên đến tận khi cả cơ thể bị nhấc bổng

lên, Hứa Mộ Triều mới phát hiện ra, khẽ cười một tiếng, rồi ngẩng đầu nhìn
anh.

Ồ... Cô vẫn biết Cố Triệt không thích nói nhiều, cô cũng đã chuẩn bị sẵn

tâm lí đối với sự khô khan của anh… Thế nhưng, sao cô lại cảm thấy không
hề khô khan chút nào nhỉ? Chỉ cần anh cứ bình tĩnh nhìn cô với đôi mắt sâu
thẳm như vậy, không cần nói lời nào cũng đủ để khiến cô cảm thấy ngượng
ngùng rồi.

Mà Cố Triệt đã làm việc gì thì rất chuyên tâm. Sau khi xử lí xong xuôi

công việc, tất cả thời gian còn lại, anh chỉ muốn dành cho việc mà mình vẫn
luôn nghĩ đến. Lần trước, khi anh từ tiền tuyến quay trở về đế đô, anh và cô
chỉ được ở bên nhau đúng ba đêm, sau đó cả hai đã lại phải ra tiền tuyến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.