CHIẾN THẦN - Trang 900

Mà trong lúc anh làm việc suốt đêm, cô cũng không hề có một giây phút
rảnh rỗi.

Chỉ là, người đàn ông có tên Cố Triệt người đàn ông với thân hình cường

tráng và dư thừa tinh lực ấy, sau khi làm việc xong, nhìn thấy Hứa Mộ Triều
ở cách đó không xa, dáng người mảnh mai tuyệt mĩ, khuôn mặt trái xoan
trầm lặng, lộng lẫy mà xinh đẹp ấy đã khiến anh không thể kìm được muốn
lập tức ôm cô vào lòng. Khi hai người ở tiền tuyến, do có sự góp ý của
người hầu mà căn cứ tiền tuyến không sắp xếp phòng riêng cho Hứa Mộ
Triều. Thế nhưng trên thực tế, Nguyên soái thường làm việc thâu đêm suốt
sáng, sợ làm ảnh hưởng đến Hứa Mộ Triều hằng ngày chẳng ngủ được mấy
tiếng, nên anh lại lệnh cho căn cứ sắp xếp một phòng riêng cho cô. Lúc đó,
đêm nào sau khi Nguyên soái làm việc xong thì Hứa Mộ Triều cũng đã trở
về phòng ngủ. Anh không khỏi nhớ tới làn da trắng mịn và gương mặt xinh
đẹp bình thản dựa vào lồng ngực anh mỗi khi say ngủ của cô. Cô quả thực
rất đẹp.

Thế nên, tối nay, mặc dù cuộc chiến đã cận kề trước mắt, nhưng anh vẫn

muôn tự thưởng cho mình một chút. Sau khi hoàn thành xong tất cả các
công việc về chiến lược, anh lại gần Hứa Mộ Triều, ôm cô vào lòng, nhìn cô
chăm chú, nói:

“Đừng lo lắng.” Anh nói. “Hãy tin anh!”

“Hả?”

“Nếu thực sự xảy ra chiến tranh, anh nhất định sẽ chiến thắng.” Anh

buồn buồn lên tiếng, trong lòng muốn nói vài lời tình tứ, thế nhưng mở
miệng ra lại nhắc tới chiến tranh.

“Ừm!” Cô không phật lòng mà lại gật đầu, cười. Dưới ánh sáng nhu hòa

phát ra từ ngọn đèn treo tường, nụ cười của cô rất mực dịu dàng. Nhưng vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.