tham mưu cấp dưới gửi lên. Đường dây điện thoại và điện tín thường bị
đứt, điện đài làm việc lại không ổn định nên trước hết chỉ còn trông và các
sĩ quan liên lạc được phái xuống trực tiếp ở các đơn vị bằng ô-tô, mô-tô và
máy bay.
Qua phân tích những tài liệu gửi về trong đêm rạng ngày 23 tháng Sáu,
chúng tôi mới hình dung được rõ hơn về mũi đột kích chủ yếu của địch là
từ các vùng U-xti-luc và Xô-can trong dải của tập đoàn quân 5 và chỗ tiếp
giáp với tập đoàn quân 6 trên các hướng đi Lút-xcơ và Đúp-nô. Đồng thời,
các đơn vị phát-xít còn tiến công ở dải thuộc các tập đoàn quân 6 và 26.
Những trận chiến đấu ác liệt diễn ra ở các vùng Ra-va, Ru-xcai-a và Pê-rê-
mư-xlơ.
Sau này, chúng tôi được biết bộ chỉ huy Hít-le đã triển khai 37 sư đoàn
(25 sư đoàn bộ binh, 5 sư đoàn xe tăng, 4 sư đoàn cơ giới, 3 sư đoàn cảnh
vệ) để đánh vào các tập đoàn quân 5, 6 và 26 của Phương diện quân Tây –
Nam, tại địa phận Vla-đi-mia – Vô-lưn-xki, Pê-rê-mư-slơ. Lực lượng chủ
yếu của tập đoàn không quân 4 với 300 máy bay chi viện cho cuộc tiến
công của chúng.
Chỉ riêng đối với tập đoàn quân 5, trong ngày đầu tiến công, thống chế
Run-stết, tư lệnh cụm tập đoàn quân “Nam” đã đưa vào chiến đấu mười sư
đoàn bộ binh cùng bốn sư đoàn xe tăng, và để chuẩn bị phát huy chiến quả,
ý đã giữ ở đây ít nhất hai sư đoàn bộ binh, bốn sư đoàn cơ giới và một sư
đoàn xe tăng. Hơn hai mươi sư đoàn thuộc tập đoàn quân dã chiến 6 của
tướng Rây-khơ-nao và cụm xe tăng 1 của tướng Clai-xtơ đánh vào năm sư
đoàn Liên Xô đang đóng ở biên giới!
Tướng Sti-un-na-ghen, tư lệnh tập đoàn quân dã chiến 11, sau khi triển
khai các sư đoàn trên chính diện từ Tô-ma-súp đến Pê-rê-mư-slơ, đã đột
kích chủ yếu qua Ra-va – Run-xcai-a đến Lơ-vốp và tiếp tục trên hướng
chạy đến Tác-nô-pôn. Chúng mở nhiều mũi đột kích kiềm chế các lực
lượng của ta đang phòng ngự Pê-rê-mư-slơ và các tuyến phía Nam thành
phố.