CHIẾN TRANH ĐÃ BẮT ĐẦU NHƯ THẾ - Trang 21

Ở BỘ THAM MƯU TẬP ĐOÀN QUÂN

Bộ tham mưu tập đoàn quân 12 đóng trong khu rừng phái Tây Đrô-gô-

bư-tsơ. Các cán bộ chỉ huy của tập đoàn quân đóng thành hàng ngay ngắn
bên cạnh một căn lều lớn. Tiếng hô “Nghiêm!” vang vọng khắp rừng, một
vị tướng dáng người cân đổi, nghiêm trang bước về phía Giu-cốp, tiếng báo
cáo sang sảng. Đó là tư lệnh tập đoàn quân, trung tướng Ph. A. Pa-ru-xi-
nốp. Bắt tay tư lệnh tập đoàn quân, Giu-cốp ôn tồn chào hỏi các cán bộ chỉ
huy ra đón.

Tướng Pa-ru-xi-nốp chăm chú nhìn tôi từ đầu đến chân. Chúng tôi lặng

lẽ bắt tay nhau. Pa-ru-xi-nốp cao hơn người, tầm vóc trung bình, dáng
thẳng, mái đầu hẹp với bộ tóc đen rậm hất về phía sau. Dáng dấp của đồng
chí toát lên vẻ phong nhã. Khuôn mặt đầy đặn hơi xanh, lông mày thưa
mảnh, đen nhánh hình cánh cung, sống mũi hơi cong, hàng ria đen mảnh
được tỉa tót đều đặn… Đồng chí xử sự đàng hoàng và lịch sự.

Tôi nghe nói Pa-ru-xi-nốp thông minh sắc sảo, một cán bộ chỉ huy dày

kinh nghiệm, nhưng đôi lúc có chỗ yếu về trình độ lý luận quân sự. Pa-ru-
xi-nốp phục vụ trong Hồng quân từ ngày đầu thành lập và dần lên đến
cương vị phó sư đoàn trưởng bộ binh. Từ năm 1938, đồng chí được đề bạt
nhanh, và nay đã là tư lệnh tập đoàn quân.

Giu-cốp quan tâm đếm đến ý định diễn tập. Chúng tôi bước vào lều,

trong đó đã treo đầy bản đồ và sơ đồ. Đồng chí chăm chú nghe tư lệnh tập
đoàn quân báo cáo, không ngắt lời, rồi phát biểu những ý kiến không tán
thành. Ý kiến tranh luận chủ yếu là vấn đề số lượng xe tăng và pháo binh ở
đoạn đột phá.

Theo dự thảo Điều lệnh dã chiến năm 1939, trên mỗi ki-lô-mét của đoạn

đột phá ở hướng đột kích chủ yếu phải tập trung khoảng 30 – 35 pháo và 15
– 20 xe tăng. Nhưng kinh nghiệm chiến đấu ở Tây Ban Nha và ở eo Ca-rê-
li-a cho thấy mật độ đó rõ ràng chưa đủ, mà phải tăng thêm ít nhất hai lần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.