Đông – Bắc dọc theo tả ngạn sông Đni-ép-rơ. Sư đoàn bộ binh 147 của đại
tá X. C. Pô-tê-khin ở khu vực cố thủ Ki-ép được điều tới Ô-xti-ô-rơ.
– Có thể điều thêm lực lượng nào đến đoạn này nữa? – Kiếc-pô-nô-xơ
hỏi.
Tu-pi-cốp trả lời rằng đã để lại ở khu vực Ki-ép tiểu đoàn cơ giới thuộc
sư đoàn của Bộ dân ủy nội vụ và hai đội du kích vừa mới thành lập để
chiến đấu với bọn biệt kích địch. Kiếc-pô-nô-xơ hạ lệnh đưa cả những đơn
vị trên vào chiến đấu. Nhưng điều đó cũng như muối bỏ bể.
– Như thế chẳng khác nào dùng xẻng để bịt lỗ rò ở đập Đni-ép-rơ, - Tu-
pi-cốp đau xót nhận xét.
Khoảng hai giờ đêm, Đô-bư-kin, chủ nhiệm thông tin liên lạc phương
diện quân báo cáo với Kiếc-pô-nô-xơ là có điện gọi của Mát-xcơ-va.
Nguyên soái B. M. Sa-pô-sni-cốp lúc ấy lãnh đạo Bộ Tổng tham mưu, cho
biết: “Đại bản doanh Bộ Tổng tư lệnh tối cao cho rằng cần tiếp tục chiến
đấu tại các trận địa do những đơn vị của Phương diện quân Tây – Nam
đang chiếm lĩnh theo điều lệnh đã quy định”. Tổng tham mưu trưởng nêu
một loạt khuyến nghị nhằm diệt tan những cánh quân địch đã đột phá,
nhưng lại không cho phép lấy ra một sư đoàn nào ở khu vực cố thủ Ki-ép.
Kiếc-pô-nô-xơ liên lạc với Bu-đi-ôn-nưi và đề nghị đồng chí trình bày
với Tổng tham mưu trưởng rằng việc chậm rút bộ đội của phương diện
quân chỉ một chút thôi cũng sẽ gây nên những hậu quả vô cùng tai hại. Mấy
tiếng đồng hồ sau có cuộc nói chuyện giữa Bu-đi-ôn-nưi và Sa-pô-sni-cốp.
Tổng tham mưu trưởng giữ nguyên ý kiến. Lúc ấy, Bu-đi-ôn-nưi gửi Đại
bản doanh bức điện:
“Hội đồng quân sự Phương diện quân Tây – Nam cho rằng trong tình
hiện hiện nay cần cho phép rút phương diện quân về tuyến sau. Nguyên
soái Sa-pô-sni-cốp, Tổng tham mưu trưởng, thay mặt Đại bản doanh Bộ
Tổng tư lệnh tối cao trả lời đề nghị đó, đã ra chỉ thị lấy của tập đoàn quân
26 hai sư đoàn bộ binh và sử dụng họ để tiêu diệt địch từ khu vực Ba-khơ-
ma-tsơ, Cô-nô-tốp đột phá tới. Đồng thời, đồng chí Sa-pô-sni-cốp còn chỉ