CHIẾN TRANH ĐÃ BẮT ĐẦU NHƯ THẾ - Trang 397

nữa, ở đấy còn có những chỗ lội qua được, nên không cần phải chiếm cầu.

Mọi người nhất trí với đề nghị. Chúng tôi quyết định thành lập ba cụm

chiến đấu: cụm đi đầu có nhiệm vụ dọn đường cho đoàn bộ tham mưu
phương diện quân, và hai cụm bên sườn. Cụm đi đầu do tướng M. I. Pô-ta-
pốp chỉ huy. Tôi được lệnh chỉ huy đại đội của Bộ dân ủy nội vụ với nhiệm
vụ yểm hộ cho toàn bộ đoàn quân chúng tôi ở phía sau.

… Tôi sắp xếp hàng ngũ đội quân của mình. Một trăm năm mươi chàng

trai hùng dũng, đĩnh đạc. Có lẽ, tôi là người may mắn nhất, vì đội của mình
thực sự có khả năng chiến đấu. Tôi cũng lấy phần lớn sĩ quan của phòng để
thành lập tổ chỉ đạo tác chiến.

Lặng lẽ đi vòng hàng quân, tôi ngắm nhìn khuôn mặt các chiến sĩ và cán

bộ. Ai cũng mệt mỏi, giá mà mọi người được nghỉ ngơi dù chỉ một chốc lát.
Nhưng không còn thời gian. Tôi giải thích nhiệm vụ, báo trước với anh em
là sẽ có nhiều khó khăn, và nói:

– Tôi tin rằng mỗi chúng ta sẽ không làm hổ thẹn danh dự của người

chiến sĩ xô-viết.

Khi tôi ngừng mời, một chiến sĩ trẻ đứng đối diện, đầu quấn băng đã sạm

đen, lên tiếng:

– Thưa thiếu tướng, xin đồng chí yên tâm, chúng tôi sẽ không phụ lòng

đồng chí.

Hàng quân vang lên tiếng hô tán thành. Vừa lúc đó, sĩ quan tùy tùng của

tướng Kiếc-pô-nô-xơ chạy lại: tư lệnh cho gọi tôi.

Lệnh cho anh em giải tán và chuẩn bị cho trận chiến đấu sắp tới, tôi vội

đến giữa làng. Kiếc-pô-nô-xơ, Buốc-mi-xten-cô, Rư-cốp và Tu-pi-cốp đang
đứng cùng các tướng lĩnh và sĩ quan khác. Buốc-mi-xten-cô đang bình tĩnh,
nhỏ nhẻ nói điều gì đó. Khó mà tin rằng cuộc nói chuyện đang diễn ra đúng
trong tầm súng của địch. Sự trầm tĩnh và vững tin này chính là nét tiêu biểu
của Buốc-mi-xten-cô, người con vinh quang của nhân dân U-cra-i-na. Tới
gần, tôi nghe rõ đồng chí nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.