CHIẾN TRANH ĐÔNG DƯƠNG 3 - Trang 48

giây phút chào đón hoà bình, họ bắt buộc phải di tản ngay, vì theo Khmer
Đỏ, “máy bay Mỹ sắp oanh tạc thành phố”. Đối với Khmer Đỏ, dân thành
thị được coi như những thành phần khả nghi, phản động, ăn bám, trong
chiến tranh đã không đóng góp được gì cho “cách mạng”. Tất cả mọi người
kể cả thương binh, những người già yếu bệnh tật phải rời thành phố ngay
lập tức. Con đường di chuyển được quyết định một cách độc đoán. Có
những người phải đi bộ hàng tuần, có những người phải đi bộ hàng tháng
mới đến nơi định cư. Nhiều người bị chết trên đường đi hoặc vì bì đói khát,
bệnh tật, hoặc vì bị bất hay xử tử vì đủ mọi lý do. Suốt hơn bốn năm Khmer
Đỏ nắm chính quyền một bầu không khí khủng bố và chết chóc bao phủ
toàn quốc Campuchia. Ngay sau khi đến nơi định cư, những người dân
thành thị di tản bị xếp ngay vào thành phần những “người mới” để phân
biệt với những “người cũ” là những người địa phương từng ở dưới sự cai trị
của Khmer Đỏ trước đó. “Người mới” phải ở cách biệt với “người cũ”.
Nhiều khi, vì nhu cầu công lách họ phải đổi chỗ định cư luôn, và phải thi
hành những công tác nặng nhọc nhất, dưới những điều kiện khắc nghiệt
nhất, ở những nơi khí hậu và đất đai khó khăn như những vùng rừng núi,
sình lầy. đời sống riêng tư bị cấm đoán và phương tiện y tế hầu như không
có. Khẩu phần của người mới lúc nào cũng thiếu thốn (thường thì người cũ
được hai bát cơm một bữa, người mới một bát rưỡi). Mỗi khi địa phương bị
thiếu lương thực thì những người mới bị lãnh hậu quả trước tiên. Gia đình
những người mới bị phân tán khắp nơi, tuỳ theo tuổi và nhu cầu, nhất là
những thiếu niên dưới mười tám tuổi phải ở riêng với cha mẹ để khỏi bị “ô
nhiễm ý thức hệ” cũ. Kể cả ông hoàng Sihanouk cũng có một số con cái bị
phân tán, không biết lao động ở đâu và sau này chết nơi nào. Những người
mới thường xuyên bị theo dõi, bị khai lý lịch, bị kiểm soát và có thể bị kết
tội và xử tử bất cứ lúc nào. Nếu không bị bắt vì lý lịch, thì cũng có thể bị
bắt và bị giết vì lười lao động, vì tỏ thái độ bất mãn hay có những quan hệ
tình cảm bị cấm đoán. Người bị kết tội không cần phải ra toà, và để tiết
kiệm đạn họ sẽ bị xử tử bằng búa, rìu, hay bị trùm túi nhựa cho đến khi bị
nghẹt thở. Những người sống sót cùng những “người cũ” đều được đội ngũ
hoá, được xếp thành tổ, xã, phường, quận...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.