CHIẾN TRANH KHÔNG CÓ MỘT KHUÔN MẶT PHỤ NỮ - Trang 233

tiếp. Có một người phụ nữ đứng đầu một phân đội đàn ông, và cô ấy, hơn
thế nữa, lại là công binh-phá mìn, rất gây ấn tượng. Tóc tôi cắt theo lối cô
bé, tôi mặc quần và trang phục đàn ông, tôi lại còn quen dáng đàn ông, tóm
lại, tôi giống hệt một cậu thanh niên trưởng thành. Có lần tôi cưỡi ngựa đi
vào một làng và ở đấy người ta rất khó nhận ra là đang gặp ai đây, nhưng
những người phụ nữ có linh tính và họ chú ý nhìn tôi rất kỹ. Linh tính đàn
bà... Thật buồn cười... Thật rất buồn cười, khi tôi đi vào nhà người ta đã
dành cho tôi trú, những người chủ nhà nhận ra khách của họ hẳn là một sĩ
quan, nhưng không phải là một người đàn ông. Nhiều người đến há hốc
mồm. Cứ như trong một phim câm... Tôi không cường điệu đâu... Nhưng
tôi thú nhận là điều đó khiến tôi thích. Tôi thích làm cho người ta kinh
ngạc. Ở Ba Lan cũng thế. Tôi nhớ trong một làng, một bà già đã sờ lên đầu
tôi. Tôi đã hình dung bà nghĩ gì và đã hỏi bà: ”Co pani rogi na mne
szukaje?”:
“Có phải bà tìm xem tôi có sừng không phải không?” Bà lúng
túng và trả lời không, bà chỉ đơn giản muốn động viên “taku mlodu
panenku
”: “một cô gái trẻ đến thế.”

Còn mìn thì mỗi bước lại gặp. Vô khối. Một lần, chúng tôi đi vào một

nhà và có ai đó chú ý một đôi ủng bằng da thuộc rất đẹp. Anh ta đưa tay
định cầm lấy, thì tôi kêu to: “Đừng động đến!” Tôi đến gần để quan sát và
phát hiện đúng là chúng được gài bẫy. Chúng tôi đã thấy những cái tủ,
những bộ com-mốt, những cái chạn bát đĩa, những con búp bê, những bộ
đèn chùm được gài bẫy... Dân chúng nhờ chúng tôi gỡ mìn các luống cà
chua, khoai tây, su hào của họ. Một lần, chỉ vì muốn nếm món vareniki

[64]

mà phân đội chúng tôi đã buộc phải gỡ mìn không chỉ một cánh đồng lúa
mì mà đến cả cái néo để đập lúa...

Cuối cùng... Tôi đã đi qua Tiệp Khắc, Ba Lan, Hungary, Rumani, Đức.

Nhưng tôi chẳng còn bao nhiêu ký ức, tôi chỉ còn giữ một thứ những bức
ảnh trong trí nhớ về địa hình những nơi đã đi qua. Những khối đá bị nước
cuốn trôi... Cỏ cao... Không biết chúng có thật là cao không hay chỉ là một
ảo giác do chỗ chúng khiến việc di chuyển trong đó và công việc dò và phát
hiện mìn cực kỳ khó khăn? Tôi cũng nhớ vô số những con suối và những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.