CHIẾN TRANH NHÌN TỪ NHIỀU PHÍA - Trang 81

HB: Anh hỏi tôi không thích chơi với những loại ngườinào hả? Tôi không
thích chơi với những người hô khẩu hiệu, ở trong nước hay ngoài nước,
chống cộng hay thân cộng, hay không chống mà cũng không theo. Gì cũng
được, miễn là đừng nêu chiêu bài, hô khẩu hiệu rồi bắt mọi người hô theo.
Tôi thích và tôn trọng tự do tư duy. Nên rất thích và quý trọng cách suy
nghĩ độc đáo của anh trong lúc làm phim Chuyện Tử Tế. Nói theo một
giọng với đám đông, mặc đồng phục với cường quyền, mặc áo giấy với ma,
thậm chí mặc cà sa đi với Phật thì bao giờ cũng sẽ được an toàn hơn, yên
thân hơn, dễ dãi hơn, suôn sẻ hơn và cũng có khả năng dễ giàu có hơn, biết
đâu, không chừng! Nhưng giải Nobel Văn Chương 1994, một tài năng đặc
biệt của Nhật Bản, Oe Kenzaburo đã từng ví nước Nhật của ông như một
con điếm, và tệ hơn, như bộ phận sinh dục của một con điếm chuyên bán
dâm cho lính Mỹ, thì sao? Lúc đầu người Nhật phản ứng và kết án ông là
phá hoại, nhưng sau đó thì tôn sùng ông như một thầy thuốc đã giúp người
Nhật và nước Nhật chữa được những vết thương do tinh thần tự ái dân tộc
gây ra.
TVT:Nếu chúngta còn rất ít thì giờ được hiện hữu trên cõi đời này, cần nói
lời cuối cùng, chị sẽ nói điều gì?

HB: Chúc mọi người ở lại, trong đó có các con tôi, các bạn bè tôi được
hưởng thật nhiều tự do và hạnh phúc hơn tôi. Với đồng bào Việt Nam ở
trong nước, đừng để tôi suy nghĩ là nước người đã cho tôi nhiều tự do hơn
nước tôi đã cho tôi và đồng bào tôi.
TVT: Tôi cảm ơn chị đã dài dòng trò chuyện với tôi. Tôi chúc chị luôn vui
tính và chỉ gặp những người thích đùa.
Virginia, mùa Giáng sinh 2002

Nguồn: Trần Văn Thủy, “Nếu đi hết biển”, Thời Văn, 2004, tr. 79-93

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.